🦍 Ai Mua Trăng Tôi Bán Trăng Cho Ý Nghĩa
Ý NGHĨA SỐ CHỦ ĐẠO 7 MỤC ĐÍCH SỐNG Có vẻ như rằng những ai sinh ra dưới Con số chủ đạo là số 7 chắc chắn sẽ được "rèn giũa" để qua vòng đời này sẽ tiến lên thêm được một bước dài về phía trước. Đặc điểm nổi bật của Số 7 là khả năng vô hạn được
Bảng ý nghĩa hình tượng cảm hứng năm 2022 : toàn bộ ý nghĩa hình tượng cảm hứng bạn cần biết Hiện có 3633 hình tượng cảm hứng ( gồm có cả hình tượng yêu thích mới của tôi, khuôn mặt đang tan chảy ), thế cho nên chúng tôi không hề đưa vào toàn bộ.
Ai mua [Em] trăng tôi bán trăng cho Chẳng bán tình [Am] duyên [B7] ước hẹn [Em] hò. 1. Đường lên dốc [Em] đá nửa đêm trăng [G] tà nhớ câu chuyện [B7] xưa [Em] Lầu ông hoàng [G] đó thuở nao chân [C] Hàn Mặc [E7] Tử đã [Am] qua Ánh [Em] trăng treo nghiêng nghiêng bờ cát [C] dài thêm
Nghĩa xuân thắm mãi chung nơi tiếng đàn. Một ngày hoa thắm trần gian Muôn năm thương bóng trăng vàng mảnh mai Bao la vũ trụ rộng dài Ngàn hoa tươi nắng ban mai dịu dàng. Tháng ba mồng tám xôn xang Muôn lòng muốn tặng nồng nàn cho ai Tình thơ quên tiếng thở dài
Bài thơ Ánh trăng của Nguyễn Duy như một lời tự nhắc nhở về những năm tháng gian lao, vất vả đã qua của cuộc đời người lính.
Viết bài văn kể lại một trải nghiệm của em – Mẫu 1. Jack Ma – một tỉ phú người Trung Quốc đã từng nói rằng: “Chúng ta sinh ra để sống và để trải nghiệm cuộc sống”. Quả vậy, những trải nghiệm đem đến cho con người nhiều giá trị. Kì nghỉ hè năm nay, em đã
Ai mua trăng, tôi bán trăng cho. Chẳng bán tình duyên ước hẹn hò. Đường lên dốc đá nửa đêm trăng tà nhớ câu chuyện xưa. Lầu ông Hoàng đó thuở nao chân Hàn Mặc Tử đã qua. Ánh trăng treo nghiêng nghiêng, bờ cát dài thêm hoang vắng. Tiếng chim kêu đau thương, như nức nở
Ai sở hữu trăng tôi chào bán trăng cho là 1 trong những câu thơ hay bên trong bài xích thơ Trăng tiến thưởng trăng ngọc của đất nước Hàn Quốc Mặc Tử. Đây là một bài thơ được trích trong phần Hương thơm của tập Thơ điên 1937. Bạn đang xem: Ai mua trăng tôi bán trăng cho
Trăng máu có ý nghĩa gì ? Giải mã ý nghĩa của hiện tượng . Theo như khoa học thì trăng máu là một hiện tượng đặc biệt của nguyệt thực toàn phần, khi mắt trăng, mặt trời, trái đất di chuyển quanh nhau làm cho trái đất che đi ánh sáng của mặt trời.
xyBLa6Z. Tháng Mười Hai 3, 2022 629 sáng Ai mua trăng tôi bán trăng cho là một câu thơ hay nằm trong bài thơ Trăng vàng trăng ngọc của Hàn Mặc Tử. Đây là một bài thơ được trích trong phần Hương thơm của tập Thơ điên 1937. Là một thi sĩ tài hoa nhưng nhà thơ này lại có một số phận đầy hẩm hiu. Với bài thơ này ta cũng cảm nhận được sự tài năng của Hàn Mặc Tử. Nhưng nó cũng dấy lên trong lòng người đọc những khao khát, những đau thương về cuộc sống này. Hãy cùng tìm hiểu bài thơ để năm được tứ thơ mà tác giả muốn chuyển tải bạn nhé! Bài thơ Trăng vàng trăng ngọc Trăng! Trăng! Trăng! Là Trăng, Trăng Trăng! Ai mua trăng tôi bán trăng cho Không bán đoàn viên, ước hẹn hò… Bao giờ đậu trạng vinh quy đã Anh lại đây tôi thối chữ thơ. Không, Không, Không! Tôi chẳng bán hồn Trăng. Tôi giả đò chơi, anh tưởng rằng Tôi nói thiệt, là anh dại quá Trăng Vàng Trăng Ngọc bán sao đang. Trăng! Trăng! Trăng! Là Trăng, Trăng, Trăng! Trăng sáng trăng sáng khắp mọi nơi Tôi đang cầu nguyện cho trăng tôi Tôi lần cho trăng một tràng chuỗi Trăng mới là Trăng của Rạng Ngời Trăng! Trăng! Trăng! Là Trăng, Trăng, Trăng! Cảm nhận hình ảnh trăng trong thơ Hàm Mặc Tử Có thể nói trăng là một người bạn của thi nhân và cũng đã có không ít nhà thơ viết về trăng. Và Hàn Mặc Tử cũng không phải là một ngoại lệ. Tuy nhiên ở đây ta có thể cảm nhận một khía cạnh rất khác trong cách miêu tả trăng của ông. Ai mua trăng tôi bán trăng cho Mở đầu bài thơ chính là một lời rao bán trăng. Có thể nói các nhà thơ xưa đều quen ca ngợi và tôn thờ trăng, nâng niu nó như là một người bạn tâm tình của người thi sĩ thì với Hàn Mặc Tử trăng lại là một thứ được rao bán. Và cũng chính là cái hay đặc sắc của thơ ông bởi chẳng ai rao bán một thứ như vậy cả. Với ông trăng mang một dáng vẻ rất đời thường và được nhà thơ rao bán. Trăng! Trăng! Trăng! Là Trăng, Trăng Trăng! Ai mua trăng tôi bán trăng cho Không bán đoàn viên, ước hẹn hò… Bao giờ đậu trạng vinh quy đã Anh lại đây tôi thối chữ thơ. Tuy nhiên cũng có thể lý giải rằng trăng ở đây là của chung mà cũng là của riêng mỗi người. Qua đó có thể hiểu hành động rao bán trăng ấy cũng là cách để thể tiếng lòng thủy chung của nhà thơ. Chẳng bán hồn trăng đâu Từ khổ đầu ta có thể thấy được sự rao bán trăng của nhà thơ. Tuy nhiên từ khổ sau ông lại phủ định ngay tức khắc. Bởi trăng vàng trăng ngọc bán sao cho đành. Bởi trăng không chỉ là của riêng mỗi người mà nó còn là nguồn sáng và cũng chính là cái đẹp mà con người ta cần phải nâng niu và cất giữ. Trăng tỏa sáng mang lại ánh sáng cho mang đêm và cũng chính là khát vọng để vươn tới những điều tốt đẹp. Chính vì vậy làm sao bán trăng được. Không, Không, Không! Tôi chẳng bán hồn Trăng. Tôi giả đò chơi, anh tưởng rằng Tôi nói thiệt, là anh dại quá Trăng Vàng Trăng Ngọc bán sao đang. Trăng hướng lòng người đó cũng chính là hồn thơ Hàn Mặc Tử hướng vào người đọc, vào cái thiện và đẹp vô cùng. Đó cũng chính là lý do cả đoạn thơ về sau ta cảm nhận được cái đẹp của thơ, cũng như sự sâu nặng nghĩa tình đối với trăng. Đó cũng chính là sự nâng niu, tôn thờ và cầu nguyện cho trăng. Sự day dứt của một tiếng lòng Mở đầu bài thơ với hình ảnh Ai mua trăng tôi bán trăng cho là thế tuy nhiên kết thúc bài thơ Hàn Mặc Tử đã gợi cho người đọc một niềm xót thương sâu sắc. Đó cũng chính là sự ám ảnh về trăng được gợi lên trong lời nói day dứt và đau đáu. Nó có vẻ rất xa nhưng thực ra cũng rất gần. Trăng! Trăng! Trăng! Là Trăng, Trăng, Trăng! Trăng sáng trăng sáng khắp mọi nơi Tôi đang cầu nguyện cho trăng tôi Tôi lần cho trăng một tràng chuỗi Trăng mới là Trăng của Rạng Ngời Trăng! Trăng! Trăng! Là Trăng, Trăng, Trăng! Đó là lời gọi trăng về vì sợ mất đi trăng. Như cũng sợ không giữ được trăng bên mình và cũng làm trăng tan đi mất. Chỉ một câu kết thúc ấy thôi cũng đã làm thổi cả hồn thơ của Hàn Mặc Tử vào đây. Một nỗi niềm giằng xé và đầy trăn trở. Và đoạn cuối này chỉ là đoạn độc thoại. Với các câu thơ chứa đầy sự từ sự, trần thuật như là một lời tâm tình, thủ thỉ của nhà thơ. Đó cũng chính là cách mà tác giả chia sẻ hồn thơ với hồn trăng để hai yếu tố này hòa quyện vào nhau. Ai mua trăng tôi bán trăng cho như là một lời rao bán trăng. Đây cũng chính là một chủ đề không mấy xa lạ trong thơ ca. Nó được thi nhân ca ngợi và nâng niu. Tuy nhiên trăng trong thơ Hàn Mặc Tử lại mang một nét bình thường, thậm chí nó còn bị rao bán. Đó cũng chính là cái hay trong thơ Hàn Mặc Tử như là một cách để gợi tiếng nói thủy chung ân tình. Và cũng không ít độc giả đã bị ám ảnh về trăng bằng một lời xót thương tận cõi lòng. Đừng quên đón đọc những bài viết tiếp theo của chúng tôi để cùng cập nhật những bài thơ hay bạn nhé! Theo
Web server is down Error code 521 2023-06-11 085632 UTC What happened? The web server is not returning a connection. As a result, the web page is not displaying. What can I do? If you are a visitor of this website Please try again in a few minutes. If you are the owner of this website Contact your hosting provider letting them know your web server is not responding. Additional troubleshooting information. Cloudflare Ray ID 7d58a42faba40a79 • Your IP • Performance & security by Cloudflare
Trăng từ lâu đã đi vào thơ ca trở thành đề tài của rất nhiều thi sĩ. Ánh trăng sáng trên bầu trời không của riêng ai nhưng lại là nguồn cảm hứng cho các bài thơ về trăng ra đời. Mỗi bài đều có cách tả ánh trăng khác nhau, mang những ý nghĩa khác nhau. Không bao giờ có sự trùng lặp về trăng trong các bài thơ. Chính vì vậy, bài nào cũng hay và hấp dẫn. Thơ về trăng do THECOTH sưu tầm dưới đây đều là top những bài thơ hay và xuất sắc nhất của các nhà thơ. Có những tác phẩm đã được giới thiệu trong sách văn học để học trò đông đảo sinh viên học sinh biết đến và cảm nhận. Có thể nói, những nhà thơ làm thơ về trăng nhiều nhất phải kể đến Hàn Mạc Tử, Xuân Diệu và Hồ Chí Minh. Bộ sưu tập thơ của họ rất nhiều bay hay, hấp dẫn và có ý nghĩa đặc biệt. Hàn Mạc Tử được biết đến với phong các thơ rất buồn, sầu cảm. Có lẽ nó xuất phát từ việc ông là người hẩm hiu, mắc bệnh phong nên bị người đời hắt hủi, những năm cuối đời phải sống ở trại thương Quy Nhơn và chết ở đó. Trong những ngày cô đơn thì thì ngoài làm thơ thì ông chỉ có thể làm bạn cùng với ánh trăng. Các tác phẩm của ông rất tiêu biểu như Đà Lạt trăng mờ, Trăng vàng trăng ngọc, Uống trăng, Đánh lừa, Huyền ảo, Ưng trăng… Thơ về trăng của Hàn Mặc Tử Một Miệng Trăng Cả miệng ta trăng là trăngCả lòng ta vô số gái hồng nhanTa nhả ra đây một nàngCho mây lặng lờ, cho nước ngất ngâyCho vì sao rụng xuống mái rừng sayGió thổi rào rào như lá đổSuối gì trong trắng vẫn đồng trinhBóng ai theo dõi bóng mìnhBóng nàng yêu tinhNhịp cười như tiếng vỡ pha lê Thưa tôi không dám say mêMột mai tôi chết bên khe Ngọc TuyềnBây giờ tôi dại, tôi điênChấp tay tôi lạy cả miền không gianHẹn tôi tảng sáng đi tìm mộngMộng còn lưởng vưởng bến xa mơTiếng gà gáy rung trăng đầu hạTôi hoảng hồn lên, giận sững sờ. Uống Trăng Ta căm với tiếng reo khôTa buồn với liễu bên hồ ngẩn ngơNgông cuồng đi hái vần thơYêu đương, rót nước để chờ trăng lênBóng Hằng trong chén nằm nghiêngLả lơi, tắm mát, làm duyên gợi tìnhSóng xao mặt nước rung rinhLòng ta khát miếng chung tình từ lâuUống đi cho đỡ khô hầuUống đi cho bớt cái sầu mênh mangCó ai nuốt ảnh trăng vàngCó ai nuốt cả bóng nàng Tiên NgaĐã thèm cái giấc mơ hoa Đêm Trăng Bữa ni sáng tỏ bóng HằngThử xem thiên hạ ai bằng ta khôngThảnh thơi lầu mát ngồi trôngMuôn vàn tâm sự một dòng nao naoCàng lên, càng tỏ, càng caoTrăng ơi hãy ghé động đào xem hoaHữu tình ta lại gặp taĐêm nay mới thấy đậm đà khuôn thiênMà sao ngậm miệng làm duyênĐã nhiều căn dặn nỗi niềm tóc tơMà sao trăng khéo hững hờVì trăng ta phải ngồi chờ suốt đêmMuốn bay lên tận cung thiềmKéo vầng trăng xuống kết duyên châu trần. Trăng trong thơ Hàn Mặc Tử Vầng Trăng Hãy nâng lên và nâng lên chút nữaSóng thơm tho như ánh ngọc hừng cao quá và căng lên dữ quá,Dồn qua mau cho lún mức hư không. Đã trong rồi và thanh tao đến tớtBao nhiêu tơ chuyển được tiếng thơ êm hơn đừng cho xanh lờn lợt,Em so le và nguyên vẹn giữa đêm nay. Lạy Chúa tôi, vầng trăng cao giá lắmXin ban ơn bằng cách sáng thêm lênÁnh thêm lên cho không gian rất đẫmLinh hồn thơ mát rợn với hương nguyền. Ưng Trăng Tôi ngâm thơ trăng thơ trăngKhông ngờ gió mát phăng phăng bay xanh đậu bức tranh đề,Bông thơm hội ý bên lề chờ ca nhẹ thỡn chưa vồng,Bởi chưng huyền ảo còn lồng hương đày khí hậu còn nguyên,Không ai chạm tới mà đền sao ưng quá! Tôi ưng nàng,Nàng xa xa lắm, ơi nàng Trăng ơi! Đà Lạt Trăng Mờ Đây phút thiêng liêng đã khởi đầu,Trời mơ trong cảnh thật huyền sao đắm đuối trong sương nhạt,Như đón từ xa một ý thơ. Ai hãy làm thinh chớ nói nhiều,Để nghe dưới đáy nước hồ nghe tơ liễu run trong gió,Và để xem trời giải nghĩa yêu. Hàng thông lấp loáng đứng trong im,Cành lá in như đã lặng thực làm sao phân biệt được?Sông Ngân Hà nổi giữa màn đêm. Cả trời say nhuộm một màu trăng,Và cả lòng tôi chẳng nói một tiếng gì nghe động chạm,Dẫu là tiếng vỡ của sao băng! Đêm trăng buồn Sáng Trăng Vui thay cảnh sáng trăngÁi tình bắt đầu căngHoa thơm thì nín lặngHương thơm thì bay layEm tôi thì hổn hểnÁo xiêm lấm tấm vàngEm tôi đã hiểu chưaĐó là khúc tình caNâng theo hơi thở nhẹỞ trên làn dây tơCủa lòng em rộn rãKhi mới học đòi mơĐêm nay trăng đúng tuổiNăm nay em dậy thìLàm sao không quyến luyếnHoa gió đã tình siEm tôi còn ngẫm nghĩChưa thấy nói năng chi… Trăng Vàng Trăng Ngọc Trăng! Trăng! Trăng! Là Trăng, Trăng Trăng!Ai mua trăng tôi bán trăng choKhông bán đoàn viên, ước hẹn hò…Bao giờ đậu trạng vinh quy đãAnh lại đây tôi thối chữ thơ. Không, Không, Không! Tôi chẳng bán hồn giả đò chơi, anh tưởng rằngTôi nói thiệt, là anh dại quáTrăng Vàng Trăng Ngọc bán sao đang. Trăng! Trăng! Trăng! Là Trăng, Trăng, Trăng!Trăng sáng trăng sáng khắp mọi nơiTôi đang cầu nguyện cho trăng tôiTôi lần cho trăng một tràng chuỗiTrăng mới là Trăng của Rạng NgờiTrăng! Trăng! Trăng! Là Trăng, Trăng, Trăng! Ngủ Với Trăng Ta không nhấp rượuMà lòng ta sayVì lòng nao nức muốnGhì lấy đám mây bayTé ra ta vốn làm thi sĩKhát khao trăng gió mà không hayTa đi bắt nắng ngừng, nắng reo, nắng cháy,Trên sóng cành, sóng áo cô gì má đỏ hây hâyTa rình nghe niềm ý bâng khuâng trong gió lảngVới là hơi thở nồng nàn của tuổi thơ ngâyGió nâng khúc hát lên cao vútVần thơ uốn éo lách rừng mâyTa hiểu ta rồi, trong một phútLời tình chơi vơi giữa sương bayTiếng vàng rơi xuống giếngTrăng vàng ôm bờ aoGió vàng đang xao xuyếnÁo vàng bởi chị chưa chồng đã mặc đi đêmTheo tôi đến suối xa miềnCõi thơ, cõi mộng, cõi niềm yêu đươngMây trôi lơ lửng trên dòng nướcĐôi tay vốc uống quên lạnh lùngNgả nghiêng đồi cao bọc trăng ngủĐầy mình lốm đốm những hào quang. Say Trăng Ta khạc hồn ra ngoài cửa miệngCho bay lên hí hửng với ngàn khơiỞ trên kia, có một ngườiNgồi bên sông Ngân giặt lụa chơiNước hoá thành trăng, trăng ra nướcLụa là ướt đẫm cả trăng thơmNgười trăng ăn vận toàn trăng cảGò má riêng thôi lại đỏ hườmTa hẵng đưa tay choàng trăng đãMơ trăng ta lượm tơ trăng rơiTrăng vướng lên cành lên mái tóc cô ơi,Hãy đứng yên tôi gỡ cho rồi cô điThong thả cô điTrăng tan ra bọt lấy gì tôi thươngTối nay trăng ở khắp phươngThảy đều nao nức khóc nường vu quiSay! Say lảo đảo cả trời thơGió rít tầng cao trăng ngả ngửaVỡ tan thành vũng đọng vàng khôTa nằm trong vũng trăng đêm ấySáng dậy điên cuồng mửa máu ra. Say trong ánh trăng Rượt Trăng Ha ha! Ta đuổi theo trăngTa đuổi theo trăngTrăng bay lả tả trên cành vàngTới đây là nơi tôi được gặp nàngRủ rê, rủ rê hai đứa tôi vào rừng hoangTôi lượm lá trắng làm chiếu trảiChúng tôi kê đầu trên khối sao băngChúng tôi soi chuyện bằng hơi thởDần dần hao cỏ biến ra thơChúng tôi lại là người của ước mơKhông xác thịt chỉ là linh hồn đang mộngChao ôi! Chúng tôi rú lên vì kinh độngVì trăng ghen, trăng ngã, trăng rụng xuống mình hai tôi. Hoảng lên nhưng lại cả cườiTôi toan níu áo nàng thời theo trăngHô hô! Ta đuổi theo trăng! Ta đuổi theo trăng!Trăng! Trăng! Trăng! Trăng!Thả nàng ra, thôi thả nàng raHãy buông nàng xuống cho ta ẵm bồng Đố trăng trăng chạy đàng trờiTôi rú một tiếng trăng rơi tức thì …. Trăng Tự Tử Lòng giếng lạnh! Lòng giếng lạnhSao chẳng một ai hayNghe nói mùa thu náu ở chỗ nàyTất cả âm dương đều tụ họpVà ta ưng mây ngừng lại ở nơi đâyĐể nghe, à để ngheBao giờ bí mật đêm thời loạnBao giọng buồn thương gió đã thềBao lời ai oán của si mêMà trai gái tự tình bên miệng giếngMiệng giếng há raNuốt ực bao laNuốt vì sao rơi rụngLoạn rồi! Loạn rồi, ôi giếng loạnTa hoảng hồn, hoảng vía, ta hoảng điênNhảy ùm xuống giếng vớt trăng lên. Chơi Trên Trăng ITôi đi trong áng sương mờTìm con trăng lạc ngoài bờ bến kiaXứ yêu bát ngát tôi lìaDò xem ý tứ ban khuya tôi liều… Tôi gò mây lại Tôi kìm sao bayGió nào tràn ngập xứ nàyVà tràn ngập cả những ngày xa xôiKhông trào nước mắt không thê thảmTôi doạ không gian rủa tới cùngTôi khát vô cùngTôi riết thời gian trong nắm tayTôi vò tiếc mến như vo lụaCất tiếng cười dòn xao động vùng mâyTôi nhập hồn tôi trong khúc hátĐể nhờ không khí đấy trăng lênĐể nghe miếng nhạc nghê thường trổiĐể hớp tình anh của nguyệt cầuVà để thoát ly ngoài thế giớiĐể cười để trửng để yêu nhauLên chơi cung quế lần đầuÔi phép lạ…Ôi nhiệm màuVườn tiên sáng láng như lòng người thương Thuyền ai đậu bến sông trăng đó II Ta bay lên! Ta bay lên!Gió tiễn đưa ta tới nguyệt thiềmTa ở trên cao nhìn trở xuốngLâng lâng mây khói quyện trăng đêm Ta gặp nàng Trăng ở suối TrăngNỗi lòng ta mở lẹ như phăngSáng trưng sáng cả vùng tiên độngTa ngắm hồn ta dáng trẻ măng Thơ ta vọt bắn thơm phưng phứtVô số màu tươi chảy lặng lờLời đẹp thôi miên người đẹp lạTa cười khanh khách điệu tơ mơ Nàng Trăng! Hãy mớm xuống hồn taSức nóng trong hơi của ngọc ngàSức khoẻ bay lan vườn ngự uyểnNụ cười ta nở ngọt như hoa…. Một Miệng Trăng Hàn Mặc TửCả miệng ta trăng là trăngCả lòng ta vô số gái hồng nhanTa nhả ra đây một nàngCho mây lặng lờ, cho nước ngất ngâyCho vì sao rụng xuống mái rừng sayGió thổi rào rào như lá đổSuối gì trong trắng vẫn đồng trinhBóng ai theo dõi bóng mìnhBóng nàng yêu tinhNhịp cười như tiếng vỡ pha lê Thưa tôi không dám say mêMột mai tôi chết bên khe Ngọc TuyềnBây giờ tôi dại, tôi điênChấp tay tôi lạy cả miền không gianHẹn tôi tảng sáng đi tìm mộngMộng còn lưởng vưởng bến xa mơTiếng gà gáy rung trăng đầu hạTôi hoảng hồn lên, giận sững sờ. Hàn Mặc Tử không nhìn trăng như những nhà thơ cổ điển và những nhà thơ mới. Trong thơ Hàn Mặc Tử, trăng không còn là trăng nữa. Bởi Hàn Mặc Tử không coi trăng như một hình ảnh cố định trên trời, mà Hàn Mặc Tử cho trăng như một người bạn thân thiết, trăng có tình cảm, có tâm tư để ông sẻ chia chia tâm sự mỗi ngày. Hi vọng, những bài thơ hay về trăng của Hàn Mặc Tử trên đây đã mang lại cho bạn nhiều xúc cảm khó phai. 2. Chùm thơ về trăng của thi sĩ tình yêu Xuân Diệu Nói đến Xuân Diệu ngoài các bài thơ chủ đề tình yêu thì thơ về trăng cũng là một thế mạnh của ông. Được nhiều chuyên gia đánh giá cao trong tác phẩm viết về trăng với phong cách làm thơ rất mới lạ, độc đáo. Sau đây, Thecoth xin tổng hợp chùm thơ về trăng của Ông hoàng thơ tình để bạn cùng cảm nhận nhé ! Trăng trong thơ Xuân Diệu Nguyệt Cầm Trăng nhập vào đây cung nguyệt lạnh,Trăng thương, trăng nhớ, hỡi trăng buồn, đàn lặng, ôi đàn chậm!Mỗi giọt rơi tàn như lệ ngân. Mây vắng, trời trong, đêm thuỷ tinh;Lung linh bóng sáng bỗng rung mìnhVì nghe nương tử trong câu hátĐã chết đêm rằm theo nước xanh. Thu lạnh càng thêm nguyệt tỏ ngời,Đàn ghê như nước, lạnh, trời ơi…Long lanh tiếng sỏi vang vang hậnTrăng nhớ Tầm Dương, nhạc nhớ người… Bốn bề ánh nhạc biển pha đảo hồn tôi rợn bốn bềSương bạc làm thinh, khuya nín thởNghe sầu âm nhạc đến sao Khuê. Trăng Sáng Anh đứng cửa sổ trướcThấy cành gió đưa nhauAnh đứng cửa sổ sauThấy cây long não sáng Biết là trăng giữa cỏRải những cọng rơm vàngBiết là trăng trên trờiĐang rắc hoa liền cánh. Những khi em ở gầnHai ta vui ngày thángAnh mải thơ quên nhắc anh “Trăng sáng” Anh bồi hồi vui sướngHiểu tình em vẫn đầyVẫn nhớ trăng hò hẹnVẫn một vầng đắm say. Nay em đang ở xaAnh nhắc em “Trăng sáng”Anh gọi em “Trăng ngà”Đứng bồi hồi canh vắng. Trăng Trong vườn đêm ấy nhiều trăng quá,Ánh sáng tuôn đầy các lối với người yêu qua nhẹ nhẹ…Im lìm, không dám nói năng chi. Bâng khuâng chân tiếc giậm lên vàng,Tôi sợ đường trăng tiếng dậy vang,Ngơ ngác hoa duyên còn núp lá,Và làm sai lỡ nhịp trăng đang. Dịu dàng đàn những ánh tơ xanh,Cho gió du dương điệu múa cành;Cho gió đượm buồn, thôi náo độngLinh hồn yểu điệu của đêm thanh. Chúng tôi lặng lẽ bước trong thơ,Lạc giữa niềm êm chẳng bến sáng, trăng xa, trăng rộng quá!Hai người nhưng chẳng bớt bơ vơ. Thơ hay về trăng Lưng Trăng Cô Hằng ơi, bao nămThấy mặt không thấy lưng!Cô quay mình một phía,E thẹn đến vô cùng. Mặt đẹp cô ngọc ngà,Ngắm trông là yêu dặm biết sao màThấy nhau cho trọn vẹn! Nhưng, trí người vươn mãi,Vượt gió, đuổi sao băng;Hôm qua vừa phóng mắt,Quành tay sau mặt trăng. THE COTH - Top sản phẩm bán chạy -31% Kích thướt S M L XL 2XL -31% Kích thướt S M L XL 2XL -31% Kích thướt S M L XL 2XL -31% Kích thướt S M L XL 2XL -31% Kích thướt S M L XL 2XL -31% Kích thướt S M L XL 2XL Lưng trăng khuất muôn đờiẢnh gửi về trái đất;Núi, biển được con ngườiĐặt tên lần thứ nhất. Gần lắm, cô Hằng ơi!Chắc cô hết thẹn tròn đôi phía nguyệt,Thêm thân trăng với người. Đêm Trăng Đường Láng Em là một ngôi sao mới băngXuống đây, đi với anh đêm trăng Hai con mắt dễ thương dễ ghétĐôi mắt, nguồn mặn nồng tha thiết Em đưa anh vào trong bóng trăngAnh đưa em cành liễu thung thăng Đường Láng thơm bạc hà, canh giớiÔi trăng soi trên lá xà cừ… Anh với em bên bờ đêm biếcNhững xóm mờ mến thương quen biết Trăng như sương trên ruộng lúa xanhGió như chim xao động trong cành Em là một ngôi sao mới băngXuống đây, đi với anh đêm trăng. Buồn Trăng Gió sáng bay về, thi sĩ nhớ;Thương ai không biết, đứng buồn hoàng trăng rộng, nguy nga gió,Xanh biếc trời cao, bạc đất bằng. Mây trắng ngang hàng tự thuở xưa,Bao giờ viễn vọng đến bây vàng lẻ một, trăng riêng chiếc;Đêm ngọc tê ngời men với tơ… Khắp biển trời xanh, chẳng bến trời,Mắt tìm thêm rợn ánh khơi ngà lặng lẽ như buông tuyết,Trong suốt không gian, tịch mịch đời. Gió nọ mà bay lên nguyệt kia,Thêm đem sương lạnh xuống đầm đầu ngắm mãi chưa xong nhớ,Hoa bưởi thơm rồi đêm đã khuya. Trăng buồn Trăng Khuya Trên Hắc Hải Trăng trên Hắc Hải rạng ngàBiển như hồ rộng bao la mới kì!Ngút ngàn sóng lượn li tiSao con đôi chấm nghĩ chi trên trời. Khuya không ngủ được ra ngồiTựa bao lơn ngắm trùng khơi một như không có ân tìnhThì anh lạnh đến ghê mình, em ơi. Nhưng hồn anh sáng anh vui,Anh nghe đây đó cuộc đời gần quanhCó em ấm cả trời xanh;Sóng bên chân khẽ cùng anh chuyện trò. Nếu anh tả biển bây giờThì trăng kia cũng đợi chờ tả trăngTả đêm tả cát sao bằngTả anh thương nhớ lòng giăng vạn trùng. Chiếc Bánh Trung Thu Một mảnh trăng thu hình chiếc bánh;Bánh không ngon lắm cũng tinh anhSáng hôm mười bốn ta xa cách;Đến tối trung thu em một mìnhMình em mở chiếc bánh trông trăngAnh để dành cho, gói kỹ càngMỗi miếng ngọt bùi là tưởng nhớĐến ai gởi gắm mối tình này anh cũng ngẩng trông xaCây cỏ làng quê tắm ánh ngàĐôi ngã nhớ nhau nhìn sững nguyệtBánh tròn xum họp của đôi ta. Biệt Ly Êm Ái Tặng Nguyễn Xuân Khoát Chúng tôi ngồi, vây phủ bởi trăng thâu,Sương bám hồn, gió cắn mặt buồn rầu. Giờ biệt ly cứ đến gần từng tôi thấy đã xa nhau một chút… Người lặng im, và tôi nói bâng quơ,Chúng tôi ngồi ở giữa một bài thơ. Một bài thơ mênh mông như vũ trụ,Đầy khói hương xưa, tràn ân ái cũ. Chúng tôi ngồi, vây phủ bởi trăng thâu,Tay trong tay, đầu tựa sát bên đầu. Tình yêu bảo “Thôi các ngươi đừng khóc,Các ngươi sẽ đoàn viên trong mộng ngọc!” Cứ nhìn nhau rồi lại vẫn nhìn nhau,Hạnh phúc ngừng giữa đôi trái tim đau. Lời Kỹ Nữ Lời kĩ nữ Khách ngồi lại cùng em trong chốc nữa;Vội vàng chi, trăng sáng quá, khách nay rằm yến tiệc sáng trên trời;Khách không ở, lòng em cô độc quá. Khách ngồi lại cùng em! Đây gối lả,Tay em đây, mời khách ngả đầu say;Đây rượu nồng. Và hồn của em đây,Em cung kính đặt dưới chân hoàng đạp hồn em!Trăng về viễn xứĐi khoan thai trên ngự đỉnh trời tròn;Gió theo trăng từ biển thổi qua non;Buồn theo gió lan xa từng thoáng kỹ nữ cũng sầu như biển lớn,Chớ để riêng em phải gặp lòng em;Tay ái ân du khách hãy làm rèm,Tóc xanh tốt em xin nguyền dệt võng. Đẩy hộ hồn em triền miên trên sóng,Trôi phiêu lưu không vọng bến hay gành;Vì mình em không được quấn chân anh,Tóc không phải những dây tình vướng sợ lắm. Giá băng tràn mọi nẻo,Trời đầy trăng lạnh lẽo suốt xương giai nhân bến đợi dưới cây già;Tình du khách thuyền qua không buộc chặt. * Lời kỹ nữ đã vỡ vì nước mắt,Cuộc yêu đương gay gắt vì làng viễn du lòng bận nhớ xa khơi,Gỡ tay vướng để theo lời gió nước. * Xao xác tiếng gà. Trăng ngà lạnh run mờ, kỹ nữ thấy sông khách đi.– Du khách đã đi rồi. Từ xưa đến nay, trăng luôn là biểu tượng đẹp nhất, trong sáng và thuần khiết nhất không vướng bụi trần. Thế nhưng Xuân Diệu lại dám đặt trăng và kỹ nữ ở bên cạnh nhau. Xuân Diệu đã thốt lên hộ lời kỹ nữ thiết tha níu kéo khách làng chơi trong khoảnh khắc lìa xa vì đêm trăng rằm mà em lạnh quá. Kỹ nữ nguyện dâng hiến hết bản thân mình, cúi mình cung kính dưới chân hoàng tử cốt để được bớt cô đơn. Xuân Diệu đã vượt lên sự dung tục,, những lời thơ đa cảm và bao dung hướng tới vẻ đẹp sáng trong, thánh thiện của thiên nhiên và tình người. Kỹ nữ cũng là người, cũng là cái đẹp và cũng biết yêu thương, Níu kéo khách làng chơi thì có gì là sai hay sao. Mượn thân phận người kỹ nữ, nhà thơ đã cảm thông cho một bộ phận con người bị đày đọa về số phận nhưng vẫn khát cháy sự gặp gỡ và tình yêu thương thành thực. 3. Những vần thơ về trăng hay nhất của Hồ Chí Minh Thơ của bác đầy trăng là một nhận định không hề sai. Trong suốt cuộc đời của mình Bác đã dành sự ưu ái cho trăng bằng những từ ngữ đẹp nhất. Qua ánh trăng nói lên nỗi niềm của vị lãnh tụ luôn đau đáu việc nước việc nhà. Sau đây Thecoth xin tổng hợp những bài thơ về trăng hay nhất của Bác Hồ cho quý độc giả yêu thơ đọc và cảm nhận nhé ! Ngắm trăng Trong tù không rượu cũng không hoa,Trước cảnh đẹp đêm nay biết làm thế nào?Người hướng ra trước song ngắm trăng sáng,Từ ngoài khe cửa, trăng ngắm nhà thơ. Ngắm trăng Rằm tháng giêng Rằm xuân lồng lộng trăng soi,Sông xuân nước lẫn màu trời thêm xuân;Giữa dòng bàn bạc việc quân,Khuya về bát ngát trăng ngân đầy thuyền Tin thắng trận Trăng vào cửa sổ đòi thơ,Việc quân đang bận, xin chờ hôm sau,Chuông lầu chợt tỉnh giấc thu,Ấy tin thắng trận Liên khu báo về. Đối nguyệt Ngoài song, trăng rọi cây sân,Ánh trăng nhích bóng cây gần trước quân, việc nước bàn xong,Gối khuya ngon giấc bên song trăng nhòm. Cảnh khuya Tiếng suối trong như tiếng hát xa,Trăng lồng cổ thụ bóng lồng khuya như vẽ người chưa ngủ,Chưa ngủ vì lo nỗi nước nhà. Cảnh đêm trăng về khuya Đi thuyền trên sông Đáy Dòng sông lặng ngắt như tờ,Sao đưa thuyền chạy, thuyền chờ trăng bề phong cảnh vắng teo,Chỉ nghe cót két tiếng chèo thuyền nan. Lòng riêng riêng những bàng hoàng,Lo sao khôi phục giang san Tiên về, trời đã rạng đông,Bao la nhuốm một màu hồng đẹp tươi. Cảnh rừng Việt Bắc Cảnh rừng Việt Bắc thật là hay,Vượn hót chim kêu suốt cả ngày,Khách đến thì mời ngô nếp nướng,Săn về thường chén thịt rừng quay,Non xanh, nước biếc tha hồ dạo,Rượu ngọt, chè tươi mặc sức chiến thành công ta trở lại,Trăng xưa, hạc cũ với xuân này. Chơi trăng Gặp tuần trăng sáng, dạo chơi giăng,Sẵn nhắn vài câu hỏi chị Hằng"Non nước tơi bời sao vậy nhỉ?Nhân dân cực khổ biết hay chăng?Khi nào kéo được quân anh dũng,Để dẹp cho tàn bọn nhố nhăng?Nam Việt bao giờ thì giải phóngNói cho nghe thử, hỡi cô Hằng?". *** Nguyệt rằng "Tôi kính trả lời ôngTôi đã từng soi khắp núi sông,Muốn biết tự do chầy hay chóng,Thì xem tổ chức khắp hay nhà giành lại nhờ tài sắt,Sự nghiệp làm nên bởi chữ chức, tuyên truyền càng rộng rãi,Tức là cách mệnh chóng thành công". Hình ảnh đẹp về trăng Dạ lãnh Đêm thu không đệm cũng không chăn,Gối quắp, lưng còng, ngủ chẳng an;Khóm chuối trăng soi càng thấy lạnh,Nhòm song, Bắc Đẩu đã nằm ngang. Thư Trung thu 1951 Trung thu trăng sáng như gươngBác Hồ ngắm cảnh nhớ thương nhi đồngSau đây Bác viết mấy dòngGửi cho các cháu tỏ lòng nhớ nhung... Cảm tưởng đọc "Thiên Gia thi" Thơ xưa thường chuộng thiên nhiên đẹp,Mây, gió, trăng, hoa, tuyết, núi, sông;Nay ở trong thơ nên có thép,Nhà thơ cũng phải biết xung phong. Trăng là biểu tượng cho vẻ đẹp của thiên nhiên, của non xanh nước biếc. Bác yêu trăng, viết nhiều thơ về trăng vì Bác giàu lòng yêu thương con người. Trăng trong thơ Bác chiếu sáng một tấm lòng thiết tha, gắn bó đối với thiên nhiên tạo vật, đối với nhân dân và đất nước quê hương. Trăng đã góp phần làm cho thơ Bác thêm đặc sắc. Thơ Bác đã vừa thực vừa mộng, vừa mang màu sắc cổ điển vừa mới mẻ hiện đại, đậm đà thi vị. Trăng đã góp phần tạo nên gương mặt, bản sắc và tính thẩm mỹ trong thơ Bác. Những bài thơ về trăng luôn để lại trong lòng người đọc nhiều cảm xúc sâu lắng. Nếu bạn muôn cảm nhận về thơ trăng hay và đẹp hãy theo dõi THECOTH thường xuyên nhé. >>> Xem nhiều hơn TOP NHỮNG BÀI THƠ VỀ HOA HỒNG SÂU LẮNG CẢM XÚC THE COTH - Top sản phẩm bán chạy Kích thướt M L XL 2XL Kích thướt M L XL 2XL Kích thướt M L XL 2XL Kích thướt M L XL 2XL Kích thướt M L XL 2XL Kích thướt M L XL 2XL
ai mua trăng tôi bán trăng cho ý nghĩa