🛷 Tổng Giám Đốc Tôi Không Bán

Vietstock - Con trai Tổng Giám đốc ANV muốn bán 4.99 triệu cp. Ông Doãn Chí Thiên - con trai và cũng là Trợ lý Tổng Giám đốc CTCP Nam Việt (HOSE: HM: ANV) thông báo sẽ bán 4.99 triệu cp ANV trong thời gian từ 23/09-22/10/2022 vì mục đích cá nhân. Hiện, ông Thiên là cổ đông lớn của ANV với tỷ lệ sở hữu 6.88%, tương gần 9 Nguồn: Trạng thái: Full. Nội Dung Truyện:Cuộc sống nhiều khi có nhiều ngăn trở nhưng lại có lúc vô tình đẩy ta lại gần nhau như một định mệnh. Anh và cô đã vô tình có sợi dây liên kết mật thiết này. Truyện Tổng Giám Đốc Tôi Không Bán kể về truyện tình cảm nhiên của hai người.Anh là tổng giám đốc cao quý của Mạc Thị. Chương 1: Người anh muốn lấy không phải là em. Chương trước Chương tiếp. Tại nhà hàng XX. Vũ Vi ngồi cạnh cửa sổ, một tay chống cằm, nhìn xuyên qua cửa sổ lớn sát đất thưởng thức cảnh đẹp trên đường. Trên gương mặt là nụ cười nhàn nhạt, nhưng kì thực trái tim cô lại đang nhảy nhót không thôi. Trước đó, ông Nguyễn Mạnh Quân giữ chức vụ Phó Tổng giám đốc Hãng hàng không Bamboo Airways từ tháng 6/2020. Từ tháng 9/2020, ông giữ chức vụ Phó Tổng giám đốc thường trực của Hãng cho đến khi được bổ nhiệm vị trí Tổng giám đốc. Hiện, ông Nguyễn Ngọc Trọng là Sáng 19-9, TAND TP HCM mở phiên xét xử sơ thẩm đối với bị cáo Tề Trí Dũng (SN 1981; cựu Tổng giám đốc Công ty TNHH MTV Phát triển Công nghiệp Tân Thuận ­- viết tắt IPC) trong vụ bán rẻ 149 nền đất tại dự án An Phú Tây (huyện Bình Chánh, TP HCM), gây thất thoát cho Nhà nước gần 127,7 tỉ đồng. Vũ Vi thâm sâu nhìn cánh cửa thủy tinh to trước mặt một cái, bất đắc dĩ nói"Được rồi." Phong cách quán bar. Bên trong phòng cao cấp, bận rộn cả ngày Mạc Tử Hiên dựa vào ghế da, nhắm mắt dưỡng thần. Ngồi ở đối diện hắn là Lạc Tử Ngôn cùng vợ Mễ Tiểu Đồng, một bên nhấm nháp rượu, một bên thấp giọng nói chuyện phiếm. Tổng Giám đốc LG Electronics Việt Nam: "Chúng tôi không có kế hoạch bán nhà máy". Tại buổi làm việc giữa lãnh đạo Cục Đầu tư nước ngoài (Bộ Kế hoạch và Đầu tư), Ban Quản lý Khu kinh tế Hải Phòng và Công ty LG Electronics Việt Nam tại Hải Phòng chiều ngày 14/4, ông Jung Hai Jin, Tổng Giám đốc LG Electronics Việt Nam tại Hải Phòng đã có những chia sẻ • Sắp xếp lịch làm việc, lịch họp, lịch công tác, tổ chức các cuộc họp, ghi chép và tổng hợp nội dung các cuộc họp cho Ban Giám đốc • Làm cầu nối liên lạc, trao đổi công việc, thông tin giữa các bộ phận với Ban Giám Đốc • Theo dõi, đôn đốc việc lập kế hoạch, triển khai thực hiện theo kế hoạch Tổng Giám Đốc Tôi Không Bán. Phần 83 Nghe Lục Hàng nói như vậy, tâm tình kich động của Sở Xa mới chậm rãi bình tĩnh lại, vẻ mặt cô ta không cam lòng. Nhìn Vũ Vi, cắn răng nghiến lợi nói từng chữ, "Tôi quyết định từ bỏ khiếu nại Đồng Vũ Vi." Dứt lời, cô ta hung OcAJ7f. Nội Dung TruyệnCuộc sống nhiều khi có nhiều ngăn trở nhưng lại có lúc vô tình đẩy ta lại gần nhau như một định mệnh. Anh và cô đã vô tình có sợi dây liên kết mật thiết này. Truyện Tổng Giám Đốc Tôi Không Bán kể về truyện tình cảm tự nhiên của hai là tổng giám đốc cao quý của Mạc Thị. Cô là con gái riêng của một gia đình giàu có. Bọn họ vốn là hai đường thẳng song song, vĩnh viễn không bao giờ gặp nhau. Nhưng trùng hợp thay ở cùng một thời điểm, cùng một nơi cùng một lý do, bọn họ đều bị người yêu thương nhất chà bị hại chết, hung thủ vẫn còn ung dung ngoài vòng pháp luật. Vì báo thù, cô tình nguyện hi sinh bản thân, nụ hôn đầu, hôn nhân, thậm chí cả đêm đầu tiên. Lúc anh ta chấp nhận ra giá một tỷ để mua đứa bé của cô , cô khẽ nở nụ cười, dịu dàng cự tuyệt , "Thành thật xin lỗi, ngài giám đốc, tôi không bán." Truyện ngôn tình Tổng Giám Đốc Tôi Không Bán được xây dựng từ một tình huống ngẫu nhiên nhưng chính điều ấy làm nên sự gắn bó của người người. Giữa dòng đời chộn rộn hối hả, ta đi về đâu để có thể gặp lại nhau và ta sẽ làm gì cho vơi hoài nỗi nhớ. Mời các bạn cùng thưởng thức! Tại nhà hàng Vi ngồi cạnh cửa sổ, một tay chống cằm, nhìn xuyên qua cửa sổ lớn sát đất thưởng thức cảnh đẹp trên đường. Trên gương mặt là nụ cười nhàn nhạt, nhưng kì thực trái tim cô lại đang nhảy nhót không thôi. Trong đầu càng không ngừng suy nghĩ, nếu như Lục Hàng cầu hôn, khi đó cô có nên rụt rè một lúc rồi hẵng đáp ứng bao lâu, một bóng người quen thuộc xuất hiện trong tầm mắt của Vi nhìn thấy bóng người mà mình ngày nhớ đêm mong thì kích động đứng lên khỏi ghế, ngước đôi mắt rưng rưng nhìn Lục Hàng tiến vào nhà hàng, từng bước đến gần cô. Lục Hàng vẫn vô cùng anh tuấn như cũ, rực rỡ như ánh mặt trời, cho dù anh ta chỉ mặc quần áo thoải mái rất bình thường vẫn không giấu nổi sự tuấn tú của đây không phải là nơi công cộng,cô sẽ không chút do dự mà nhào vào lòng Lục Hàng nhìn thấy Vũ Vi, bước chân hơi dừng lại một chút, che dấu thần sắc lạnh lùng, sau đó bước đến trước mặt Vũ Vi, mỉm cười nhìn cô, "Đợi lâu không?"Vũ Vi dùng sức lắc đầu, "Không có, em cũng mới vừa tới thôi." Kỳ thật, cô đã ở đây chờ từ lúc nhà hàng mới mở cửa, cũng chưa đến bốn tiếng mới ba tiếng rưỡi và dùng hết ba tách cà phê thôi mà. Chỉ là, cô không nói những điều này với Lục Hàng, cô sợ Lục Hàng sẽ cười cô. "Vậy thì tốt ." Lục Hàng nở một cười tuyệt đẹp với Vũ cười của Lục Hàng làm trái tim Vũ Vi nhộn nhạo. Mặt cô đỏ lên, xấu hổ cúi đầu nhìn tách cà phê trên mặt bàn."Vũ Vi, anh có lời muốn nói với em." Đôi mắt sâu thẳm của Lục Hàng nhìn Vũ Vi chằm tim Vũ Vi không khỏi gia tăng tốc độ nhảy lên vài cái, cho dù trước đó cô đã chuẩn bị sẵn tinh thần. Nhưng cô vẫn còn hơi bối rối, cô cố gắng điều chỉnh lại tâm trạng của mình. Sau đó cô ngẩng đầu lên nhìn Lục Hàng, lại cúi đầu che dấu đi vẻ vui sướng hiện rõ trên nát mặt, nhìn mặt bàn, nhẹ giọng , "Anh nói đi." "Anh sắp kết hôn." Lục Hàng hờ hững dùng giọng nói lạnh nhạt trả lời Vũ Vi. Anh sắp kết hôn?Không phải là Vũ Vi chúng ta kết hôn đi, cũng không phải Vũ Vi gả cho anh, mà là anh sắp kết hôn!Vũ Vi ngẩng đầu nhìn Lục Hàng, đôi mắt trong suốt khó hiểu, cô cố gắng che dấu sự bối rối trong lòng, mở miệng thì thào, " Nghĩa là sao?"Lục Hàng chắp hai tay để trên mặt bàn, thần sắc bình tĩnh nhìn Vũ Vi, dường như mất hết kiên nhẫn giải thích, "Ý anh là anh muốn kết hôn , nhưng cô dâu không phải là em." Ầm ’ một tiếng, Vũ Vi chỉ cảm thấy đại não mình như bị nổ tung , đau đớn khó nhịn. Bỗng chốc cô cảm giác trước mặt mình như tối sầm mất đi ý thức trong giây lát, thật may là hai tay cô nắm chặt lấy mép bàn mới ngăn bản thân không ngã nhào ra đêm cô ngủ không ngon, tâm tình vô cùng kích động để chờ đợi một câu nói như vậy sao!Cô toàn tâm toàn ý yêu anh ta, thậm chí đưa toàn bộ gia sản của mình cho anh ta đi du học, có thể nói trừ thân thể ra không có cái gì mà cô không cho anh ta. Cho anh ta tất cả không giữ lại thứ gì, nhưng đổi lại là sự phản bội trắng trợn thế này đây sao? !Tâm trạng Đồng Vũ Vi lúc này như bị một con dao đâm sâu vào tim, đau đớn đến cực lâu sau, cô mới hồi phục tinh thần lại, bình tĩnh nhìn Lục Hàng, "Vì sao?"Lục Hàng không hề áy náy quay lại nhìn Vũ Vi, chậm rãi phun ra sáu chữ, “ Cô ấy có tiền hơn em."Người đàn ông cô yêu chà đạp cô chỉ vì đối phương có tiền? Còn có chuyện gì buồn cười hơn chuyện này sao?"Ha ha, ha ha ha, ha ha. . . ." Vũ Vi nhìn Lục Hàng mà không nhịn được bật cười, cười vui vẻ, cười rạng rỡ, cười xinh đẹp. . . . Vũ Vi nhịn không được cười lên một tiếng, sờ đầu Hai Đậu, đứa bé này, chính là thông minh như vậy, vốn là cảm thấy rất đau đớn, không biết nên lựa chọn người nào cho tốt, nhưng mà Hai Đậu vừa nói như thế, trái lại không sao, lựa chọn ai cũng như Nành hơi suy nghĩ một chút, “Con muốn trước ở lại bên cạnh cha. Chờ lúc nhớ mẹ, liền cùng em trai trao đổi”.“Tốt” Vũ Vi từ dưới đất đứng lên, đem tay nhỏ bé của Đậu Nành đặt trong tay Mạc Tử Hiên, nâng tròng mắt thật sâu nhìn Mạc Tử Hiên, giống như muốn đem Mạc Tử Hiên dung vào mắt của cô, hồi lâu cô hé miệng cười một tiếng, “Chiếu cố Đậu Nành thật tốt…cùng chính anh”. Nói xong cô xoay người tay phải nắm tay Hai Đậu đi về phía kiểm tra Tử Hiên một phen níu cổ tay trái của Vũ Vi lại kéo cô vào ngực của mình dùng sức ôm cô, “Vũ Vi, chiếu cô mình thật tốt”.Mũi Vũ Vi có chút xót, thật vất vả ngăn nước mắt vừa muốn chảy xuống, cô gật đầu một cái, “Em sẽ, yên tâm”.Mạc Tử Hiên cực kỳ không muốn phải buông Vũ Vi ra, nắm tay nhỏ bé của Đậu Nành đứng tại chỗ nhìn bóng lưng Vũ Vi cùng Hai Đậu rời Vi từng bước từng bước đi về phía trước, cô không dám quay đầu lại, cô sợ một khi quay đầu lại liền không nỡ rời đi.“Mẹ, con hiện tại liền muốn mẹ, làm sao bây giờ?” Đậu Nành nhìn theo bóng lưng Vũ Vi lớn tiếng chân Vũ Vi đang đi về phía trước lập tức dừng lại một chút, sau đó cũng không quay đầu lại tiếp tục đi về phía trước.“Mẹ, ô ô ô” Đậu Nành thấy mẹ không quay đầu lại đau lòng khóc của Đậu Nành làm tâm Vũ Vi, cực kỳ đau, nhưng mà, cô không thể quay đầu lại, một khi quay đầu lại, cô liền không nỡ rời Tử Hiên khom người đem Đậu Nành ôm vào trong ngực, vừa nhẹ giọng dỗ bé, vừa thật sâu nhìn bóng dáng Vũ Vi rời đi, Vũ Vi đi từng bước về phía trước, tim của anh sẽ đau một phần, “Đậu Nành ngoan, mẹ cùng em rất nhanh sẽ quay lại với con, không khóc”.Hai Đậu vẫn không ngừng quay đầu lại nhìn cha cùng anh, trong lòng rất không nỡ rời hai người, chẳng qua là mẹ muốn rời khỏi, mà bé là con trai phải bảo vệ bên người thấy Vũ Vi dẫn Hai Đậu qua cửa kiểm tra vé, tâm Mạc Tử Hiên, nặng nề lại khó chịu, anh giơ tay lên lau nước mắt trên mặt Hai Đậu, thật sâu nhìn Vũ Vi cùng Hai Đậu một cái, xoay người rời vừa qua cửa kiểm tra vé, Vũ Vi liền đứng lại, chậm rãi xoay người, vừa lúc thấy bóng lưng Mạc Tử Hiên ôm Đậu Nành rời đi, Vũ Vi dùng sức hít mũi một cái, cúi đầu nhìn Hai Đậu cười một tiếng, “Chúng ta đi thôi”.Mạc Tử Hiên đặt Đậu Nành ở vị trí kế bên tài xế, thắt dây an toàn, mình ngồi vào chỗ tài xế, chậm rãi lái xe về phía trước, mới vừa đi không xa, điện thoại reo lên, là Lạc Tử Tử Hiên lập tức nghe điện thoại, “Thế nào?”.“Tử Hiên, có kết quả, Mỹ Mỹ…không phải là con của cậu”. Giọng Lạc Tử Hiên trầm xuống xen lẫn hưng biết, anh biết, Mỹ Mỹ không có một chút giống anh, làm sao có thể là con của anh đây?Mạc Tử Hiên kích động không thôi, trong lòng cực lỳ hưng phấn, thậm chí nói không ra lời, trên mặt anh hiện ra nụ cười rất lâu chưa xuất hiện, “Tử Ngôn, cảm ơn, sau này nói sau”. Nói xong, anh cúp điện thoại, xe chạy trên đường cao tốc đột nhiên thay đổi, nhanh chóng chạy về phía sân bay.“Cha, chúng ta đi đâu vậy?” Đậu Nành không rõ mắt to nhìn Mạc Tử Tử Hiên vui vẻ cười một tiếng, tay xoa đầu Đậu Nành, “Đậu Nành, cha dẫn con đón mẹ cùng em quay lại”. ‹ Trước Sau ›

tổng giám đốc tôi không bán