🧩 Tho Han Mac Tu Tho Dien
Năm 16 tuổi, Nguyễn Trọng Trí bắt đầu sáng tác thơ dưới các bút danh Phong Trần và Lê Thanh. Năm 1936, ông đổi bút hiệu là Hàn Mặc Tử, rồi lại đổi thành Hàn Mặc Tử. "Hàn Mặc Tử" nghĩa là chàng trai sau bức màn trống vắng lạnh lùng. Sau khi được bạn bè khuyên nhủ
- Thủ tướng Chính phủ Phạm Minh Chính điện đàm với Thủ tướng Australia Antoni để trao đổi các biện pháp tăng cường quan hệ hai nước, nhất là thúc đẩy hợp tác kinh tế, thương mại và đầu tư. - 9 trong số 44 Bộ và cơ quan Trung ương không cung cấp bất kỳ thông tin nào về ngân sách.
Thơ điên của Hàn Mặc Tử là những vần thơ của một người tỉnh táo nhất, biết sử dụng từ ngữ chính xác, biết dùng những câu chữ có vần, có điệu của thể thơ để diễn đạt tâm trạng của mình. Người điên thật sự không biết làm thơ. Vinh danh Hàn Mặc Tử. 1).
Cả một thế hệ cuối thập niên 1930, đầu thập niên 1940 bừng dậy vì những vần thơ trữ tình đầy nước mắt của ông. Nhất là những vần thơ thi sĩ dành cho bà Hoàng Thị Kim Cúc, người yêu trong mộng của ông. Năm 1939 thế giới chiến tranh bùng nổ. Năm 1945 Nhật đảo
Mi Mochi - Món Ăn Hàn & Nhật - Quán ăn - Món Nhật, Món Hàn tại 13 Thủ Khoa Huân, P. 1, Thành Phố Mỹ Tho, Tiền Giang. Giá bình quân đầu người 10.000đ - 40.000đ Khám Phá Đặt Giao Hàng Đi chợ NowPOS Giảm Giá
5 Bài Thơ chúc mừng sinh nhật Bác hay nhất; Bài thơ chúc Tết của Bác năm 1969 - Bài thơ chúc Tết cuối cùng của Bác. Năm qua thắng lợi vẻ vang Năm nay tiền tuyến chắc càng thắng to Vì độc lập, vì tự do Đánh cho Mỹ cút, đánh cho ngụy nhào Tiến lên! Chiến sĩ, đồng bào
Địa chỉ: Highway 923, Thi Tu Hamlet, Phong Dien Town, Can Tho City,Nhơn ái,Phong Điền,Cần Thơ, Việt Nam. Làm thế nào để crack phần mềm trên mac Review sữa hikid hàn quốc 2 ngày trước. bởi nguyen_quyen4.
Từ gió, mây gió Lời thảm thương rền khắp nẻo mơ… Ta trút linh hồn lúc Gió sầu vơ hạn ni (Trút linh hồn) Sau lúc vật vã, đau đớn bệnh tật, Hàn Mặc Tử tìm đến khoảng lặng bình yên tâm hồn để trầm tư, suy gẫm Những lúc giọng điệu thơ ông trở nên thiết tha, thương cảm: Ta cịn trìu mến người Vẻ đẹp xa hoa thời Đầy lệ, đầy thương, đầy tuyệt vọng Ôi!
️ Tập đau thương ( Thơ Điên) của Hàn Mặc Tử gồm ba phần: hương thơm, mật đắng và máu cuồng & hồn điên, 2 phần đầu gồm những tứ thơ nhẹ nhàng, lãng mạn, nhưng cho tới phần 3 thì đã chất đầy những nỗi đau và thấm đậm màu sắc tôn giáo, khó hiểu 🌻 Ngoài Thơ Điên Hàn Mạc Tử 🌻 Tham khảo Thơ Xuân Diệu Về Tình Yêu Lãng Mạn Tập Thơ Điên Hàn Mạc Tử
iXo6yl. Hàn Mặc Tử hay còn gọi là Hàn Mạc Tử, ông tên thật là Nguyễn Trọng Trí, sinh 22 tháng 9 năm 1912 và mất 11 tháng 11 năm 1940. Ông là nhà thơ nổi tiếng và tiên phong khởi đầu cho dòng thơ lãng mạn hiện đại Việt Nam, là người khởi xướng ra Trường thơ Loạn. Ông sinh ở làng Lệ Mỹ, huyện Đồng Lộc, Tỉnh Đồng Hới nay là Quảng Bình trong một gia đình nghèo, cha mất sớm. Thuở nhỏ ông sinh sống và theo học ở Quy Nhơn, Bồng Sơn, Sa Kỳ, sau khi cha mất ông tiếp tục theo học ở trường Pellevin - Huế. Ngày nay nhìn lại thơ văn Hàn Mặc Tử, chúng ta có thể khẳng định Hàn Mặc tử là nhà thơ tiên phong đã đổi mới tư tưởng, đặt nền móng tưởng tượng, mộng mơ và giao cảm trong thơ Việt Nam, và một quan niệm rõ ràng hơn về thi ca. Cụ thể hai bài Chùa hoang và Thức đêm, mở về thân xác con người, tạo bút pháp không gian nghệ thuật, trong đó trăng, nước và khí trời là ba yếu tố nền tảng xây dựng nên vũ trụ thơ Hàn Mạc Tử. » Những bài thơ nổi bật của Hàn Mặc Tử Mùa Xuân Chín Đây Thôn Vĩ Dạ Những Giọt Lệ Đà Lạt Trăng Mờ Trăng Vàng Trăng Ngọc Em Sắp Lấy Chồng » Những chùm thơ hay của Hàn Mặc Tử được tổng hợp Tập 13 Bài Thơ Về Trăng Hay & Bất Hủ, Nổi Tiếng Của Hàn Mặc Tử Tập 12 Bài Thơ Tình Buồn Bã & Hay Nhất Của Thi Nhân Hàn Mặc Tử Tập 10 Bài Thơ Xuân, Thơ Về Ngày Tết Hay Nhất Của Hàn Mặc Tử Tập 15 Bài Thơ Tình Yêu Hay Nhất Của Nhà “Thơ Điên” Hàn Mặc Tử Tuyển Chọn 10 Bài Thơ Hay Nhất Trong Tập “Thơ Điên” Của Hàn Mặc Tử Tuyển Tập 10 Bài Thơ Về Đêm Buồn & Tâm Trạng Của Nhà Thơ Hàn Mặc Tử » Tất cả các bài thơ, tuyển tập thơ Hàn Mặc Tử Ái Khanh Hỡi Đêm Khuya Ở Nhà Quê Đêm Khuya Tự Tình Với Sông Hương Đón Gió Ý Trinh Ăn Tết Bức Thư Xanh Biết Anh Canh Khuya Cảm Tác Cô Bích Ngọc Trả Lời Cảnh Phan Thiết Trong Ngày Tuần Du Chạy Theo Hạnh Phúc Chưa Biết Yêu Em Đau Em Sắp Lấy Chồng Gái Lấy Chồng Già Gởi Cho Người Không Quen Biết Ghẹo Cô Bán Chè Bông Cỏ Hình Ảnh Xưa Hỏi Thăm Cô Bích Ngọc Hồn Lìa Khỏi Xác Hồn Qua Đêm Kén Chồng Khách Qua Đường Và Cô Bán Trầu Khóm Vi Lau Lượng Vàng Lưu Luyến I Mùa Thương Một Cõi Quên Này Đây Lời Ngọc Song Song Nắng Vàng Ngày Tết Xa Nhà Ngày Xuân Đi Chơi Đề Thơ Ở Chùa Ngoạn Cảnh Chùa I Ngoạn Cảnh Chùa II Nhàn Nhạc Bay Nước Mây Phút Mơ Màng Phong Hoa Tuyết Nguyệt Rụng Rồi Say Máu Ngà Sống Khổ Và Phấn Đấu Sớm Mồng Một Tết Đi Xe Lửa Ra Huế Siêu Thoát Tởn Làm Thơ Đường Luật Tự Thuật Tự Trào Thương Trên Bờ Trên Cầu Tràng Tiền Trên Dòng Tiêu Kim Thuỷ Tương Tư Vẩn Vơ… Vớt Hồn Xuân Như Ý Đau thương Thơ Điên, 1937 + Phần 1 Hương Thơm Đà Lạt Trăng Mờ Tối Tân Hôn Huyền Ảo Mùa Xuân Chín Thi Sĩ Chàm Mơ Hoa Sáng Trăng Say Nắng Thời Gian Bắt Chước Cao Hứng Chuỗi Cười Đây Thôn Vĩ Dạ Ghen Lưu Luyến II Trăng Vàng Trăng Ngọc + Phần 2 Mật Đắng Những Giọt Lệ Cuối Thu Thao Thức Hãy Nhập Hồn Em Khói Hương Tan Đôi Ta Sầu Vạn Cổ Muôn Năm Sầu Thảm Dấu Tích Gửi Anh + Phần 3 Máu Cuồng & Hồn Điên Trường Tương Tư Hồn Là Ai Biển Hồn Ta Sáng Láng Ngủ Với Trăng Say Trăng Rượt Trăng Trăng Tự Tử Chơi Trên Trăng Một Miệng Trăng Rướm Máu Trút Linh Hồn Ước Ao Cô Liêu Người Ngọc Cô Gái Đồng Trinh Ngoài Vũ Trụ Đôi Hồn Đàn Ngọc Đánh Lừa Lòng Anh Thầm Lặng Thắm Thiết Cẩm Châu Duyên Nỗi Buồn Vô Duyên Tiêu Sầu Duyên Kỳ Ngộ Quần Tiên Hội Gái Quê 1936 Đời Phiêu Lãng Âm Thầm Bẽn Lẽn Duyên Muộn Em Lấy Chồng Gái Quê Hái Dâu Lòng Quê Mất Duyên Một Đêm Nói Chuyện Với Gái Quê Mơ Nắng Tươi Nụ Cười Nhớ Chăng Nhớ Nhung Quả Dưa Sượng Sùng Tình Quê Tình Thu Tôi Không Muốn Gặp Tiếng Vang Trái Mùa Uống Trăng Lệ Thanh Thi Tập Đàn Nguyệt Đêm Trăng Đi Thuyền Bán Túi Thơ Bán Túi Thơ Tự Hoạ Bút Thần Khai Buồn Thu Bước Giang Hồ Ca Dao Cảm Tác Cửa Sổ Đêm Khuya Chùa Ông Núi Phù Cát Chùa Hoang Chuyến Đò Ngang Chơi Thuyền Gặp Mưa Gái Ở Chùa Giang Hồ Nhớ Mẹ Hồn Cúc Khuê Phụ Thán Núi Vọng Phu Ngâm Vịnh I Ngâm Vịnh II Ngâm Vịnh III Nhớ Trường Xuyên Sầu Xuân Thanh Nhàn Thức Khuya Đêm Không Ngủ Thuật Hoài Trả Lời Người Rao Bán Thơ Trả Lời Người Rao Bán Thơ Tự Hoạ Trồng Hoa Cúc Tuồng Đời Vô Đề Vịnh Hoa Cúc Vịnh Lầu Ông Hoàng Vội Vàng Chi Lắm Xuân Hứng Thượng Thanh Khí Vầng Trăng Ưng Trăng Tình Hoa Mơ Duyên Cưới Xuân, Cưới Vợ Buồn Ở Đây Sao, Vàng Sao Đừng Cho Lòng Bay Xa Nói Tiên Tri Trường Thọ Nhạc Hương Tài Hoa Xuân Như Ý Ra Đời I Say Thơ Đêm Xuân Cầu Nguyện Nguồn Thơm Điềm Lạ Xuân Đầu Tiên Ta Nhớ Mình Xa Một Nửa Trăng Nhớ Thương Say Chết Đêm Nay Lang Thang Anh Điên Em Điên Bến Hàn Giang Ave Maria Phan Thiết! Phan Thiết! Hãy Đón Hồn Anh Chơi Giữa Mùa Trăng 1941 Chơi Giữa Mùa Trăng Mùa Thu Đã Tới Kêu Gọi Quan Niệm Thơ Khao Khát Tình Thơ Ra Đời II Linh Hồn Thanh Khiết Chiêm Bao Với Sự Thực Với thế giới nghệ thuật ấy, Hàn Mặc Tử đã có những đóng góp mới lạ, tạo nên một phong cách thơ thật riêng, một thi pháp riêng biệt, một khái niệm riêng cho làng thơ Bình Định lúc bấy giờ với cái tên đày ấn tượng “Trường thơ loạn”. “Đây thôn Vĩ Dạ” và trải qua bảy mươi năm thăng trầm cùng lịch sử văn học nhưng nó vẫn giữ nguyên giá trị. Khi nhắc đến Hàn Mặc Tử mọi người nghĩ ngay đến "Đây Thôn Vĩ Dạ" một trong những bài thơ hay và nổi tiếng, bất hủ theo thời gian. Ngoài ra, ông có nhiều chủ đề thơ rất hay về tình yêu lãng mạn, đặc biệt ông mượn ánh trăng để thiện những bài thơ tình. Cũng là trăng, chỉ trong khoảnh khắc, trăng của Hàn Mặc Tử có những tâm độ cực kỳ khác nhau trăng vừa là người yêu, là cõi mộng ... Lúc sinh thời, Hàn Mặc Tử luôn yêu, tình yêu của Hàn Mặc Tử là sự đau điếng đáo để thân tâm, ngoài Thượng đế, Thánh nữ đồng trinh Maria luôn có khả năng phục sinh thanh khiết, với Hàn Mặc Tử, đó lại là cách thể hiện tồn sáng tạo đầu tiên. Xuân Diệu trong Thơ thơ và Gửi hương cho gió, là một kẻ đa tình không cần đến thịt da, coi tình yêu như tôn giáo, sống là yêu và ngược lại. ... Trong nhiều tập thơ của Hàn Mặc Tử, có rất nhiều chủ đề nổi bật như viết về trăng, về đêm, cảnh vật... Và không thể thiếu chủ đề mùa xuân, một trong những chù đề hay rất được nhiều bạn đọc yêu thích khi nhắc về nhà thơ Hàn Mặc Tử. Bao nhiêu đổi thay, bao nhiêu kinh hoàng đã đến với Hàn, từ Mùa xuân chín đến Đây thôn Vỹ Dạ. Ngay dưới đây là tập 10 bài thơ xuân và ngày tết hay ... Đường thơ bất tận cũng như đường đời ngắn ngủi của nhà thơ Hàn Mặc Tử chập nhau khoảng mười năm, nhưng để lại tiếng thơ bất hủ cho hậu thế. Nếu ai yêu thích thơ của ông sẽ biết, thơ Hàn Mặc Tử đi từ trong sáng đến đau thương, bay lên thượng tầng đớn đau và chết chóc và trở về những tinh khiết ban đầu như chưa bao giờ bợn gợn những vật vã kinh hoàng trần thế. Thơ đi cùng với ông ... Thơ Hàn Mặc Tử được chia thành nhiều tập, và những ai yêu thích tập "thơ điên", hay còn gọi với tên khác là "đau thương" thì chắc chắn sẽ không quên. Thơ điên chính là một loài hình thơ riêng, một loại hình thơ xét về mặt nào đó là tiếng lòng được điệu thức hóa, mà tiếng lòng chính là cảm xúc, cái nguồn càm xúc tìm đến thơ Điên chính là Đau Thương. Sự Đau Thương của Hàn Mặc Tử ... Sau khi xem qua hơn 206 bài thơ của nhà thơ Hàn Mặc Tử, có rất nhiều bài thơ đa dạng chủ đề, thời gian, không gian. Trong đó, chủ đề về đêm và trăng là sở trường cũng như thế mạnh của nhà thơ Hàn Mặc Tử. Các bài thơ về đêm mang nhiều cảm xúc, sự mê luyến và chân thật do chính tác giả trải qua và phổ thành từng bài thơ. Hôm nay, blog xin giới thiệu đến các bạn những bài thơ về ... Bài thơ Ái Khanh Hỡi Hàn Mặc Tử, tác giả viết tình duyên bất diện đến ngàn thu. Đầu thơ nói về sự xa cách mấy nước long anh luôn mơ hoảng ngày trôi, lá thì còn thắm ngày thì còn xanh tha thướt, còn tình đôi ta sao chưa đượm màu tươi. Tác giả nòn nói tình đôi ta đến ngàn thu bất diệt và lừng danh đến hoa cây Bồng Đảo. Ái Khanh Hỡi Hàn Mặc Tử Sao bao năm xa cách ngoài mây ... Bài thơ Đêm Khuya Ở Nhà Quê Hàn Mặc Tử, tác giả viết về khung cảnh đêm khuya ở quê nhiều cảm xúc. Đầu thơ nói về lầu tranh lạnh lẽo, lạnh cỏ cây trời, hé cửa nhìn trăng tái mặt, gài then thắp nến rơi châu. Bài thơ nói về giấc chiêm bao bóng lẩn Dao Trì động, mường tượng hồn đang chơi thệ thủy cầm, năm ngón đàn tô ngồi dậy bấm, gió thì quên than thở dế quên sầu. Đêm Khuya Ở ... Bài thơ Đêm Khuya Tự Tình Với Sông Hương Hàn Mặc Tử, tác giả viết tặng cụ Phan Sào Nam. Nội dung đầu nói về đôi ta với nhiều tâm sự Hàng Nga biết rồi, thời thủa nước non đến non nước sông Hương suôi ngược, tình sông lại lai láng khôn ngăn. Bài thơ nhắc đến gió trăng, mưa nguồn chớp bể luôn đêm, vì đâu nước chảy lững lờ hay cho thế sự cuộc cờ chiêm bao. Đêm Khuya Tự Tình Với ... Bài thơ Đón Gió Hàn Mặc Tử, tác giả viết gió xa đón gió xa bay. Đầu thơ tác giả mượn ý thơ ra khỏi bút thơ buồn, ý tôi ra khỏi tâm hồn thì say. Hình ảnh gió xa đón gió xa bay, tôi thì đang hóng mát dưới cây ngô đồng, sự trong ngóng, xa nhớ trong vô ngần, tác giả nhắc đến muôn hương mùa xuân. Đón Gió Hàn Mặc Tử Thơ ra khỏi bút thơ buồn Ý tôi ra khỏi tâm hồn thì say Gió ... Bài thơ Ý Trinh Hàn Mặc Tử, tác giả viết về ý trinh đã mất. Đầu thơ nói về trăng rụng, liền đánh thức hoa, lá giật mình rơi trước hè trăng vàng thí liếm qua hoa. Nội dung nói về trăng cả, và những lời thơ ẩn ý về cô thiếu nữ, và những lời nói làm mê ly. Ý Trinh Hàn Mặc Tử Trăng rụng nhiều ghê! Trăng rụng nhiều ghê! Ta liền đánh thức hoa đang ngủ, Lá giật mình lăn ở ... Bài thơ Ăn Tết Hàn Mặc Tử, tác giả viết về ngày tết nhộn nhịp. Bài thơ về ngày tết mua sắm, nhưng cũng phản diện một phần vì mog muốn ngày tết sung túc, nên mọi thứ điều phải chạy vay và mượn. Bài thơ tác giả cho thấy cảm xúc của mình qua khung cảnh ngày tết, cảm thấy không vui và cười gượng cho cảnh lãnh đạm này. Ăn Tết Hàn Mặc Tử Tết nhứt nhà ai khéo khéo bày, Cỗ bàn ...
Hàn Mạc Tử được mệnh danh là nhà thơ điên vì những bài thơ của ông mang hơi hướng của trường nổi loạn. Nó có cái gì đó không thuận theo tự nhiên muốn được thoát ra khỏi những í bách của cuộc sống. Thơ Hàn Mạc Tử vì thế có đặc trưng riêng nhưng về độ hay và độc đáo thì ít có nhà thơ nào có thể sánh bằng. THECOTH điểm danh những bài thơ hay nhất của tác giả. 1. Đôi dòng tiểu sử cuộc đời và sự nghiệp sáng tác của Hàn Mặc Tử Tiểu sử Hàn Mặc Tử tên thật là Nguyễn Trọng Trí 1912 – 1940 ông sinh ra tại làng Mỹ Lệ, Đồng Hới, Quảng Bình. Hàn Mặc Tử là một nhà thơ nổi tiếng, khởi đầu cho dòng thơ lãng mạn hiện đại Việt Nam, là nhà thơ tiên phong cho Trường thơ loạn. Chân dung nhà thơ Hàn Mặc Tử Ngoài bút danh Hàn Mặc Tử ông còn có một số bút danh khác như Lệ Thanh, Phong Trần,… Năm 1940, khi vừa bước sang tuổi 28 Hàn Mặc Tử mắc căn bệnh phong và qua đời ở một độ tuổi rất trẻ. Thế nhưng những tác phẩm của ông để lại cho nền văn học Việt Nam luôn là nguồn cảm hứng vô tận cho các thi sĩ. Phong cách sáng tác Là một trong những nhà thơ tiên phong trong phong trào Thơ mới. Thế giới văn chương của ông luôn phong phú đầy màu sắc mang đậm phong cách cá nhân. Ông đã đưa vào Thơ mới sự sáng tạo, những hình ảnh đầy ấn tượng. Thế giới nội tâm đa dạng Hàn Mặc Tử đem đến cho nền văn học Việt Nam những tác phẩm để đời. Ngoài sử dụng bút pháp lãng mạn, ông còn sử dụng bút pháp tượng trưng và bút pháp siêu thực. Vườn thơ Hàn Mặc Tử tại Quy Nhơn Đọc thơ của Hàn Mặc Tử ta bắt gặp một tâm hồn yêu cuộc sống, yêu con người da diết. Một khát vọng sống đến mãnh liệt đến đau đớn tột cùng. Một người thi sĩ đa tài nhưng cuộc sống ngắn ngủi. Mặc dù ra đi ở tuổi đời rất trẻ nhưng sự nghiệp thơ ca của ông vô cùng đồ sộ, tiêu biểu với các tập thơ Tuyển tập Gái quê 1936, Tuyển tập Thơ điên 1938 và nhiều bài thơ hay khác. Sau đây, Thecoth xin giới thiệu cùng quý độc giả những bài thơ Hàn Mặc Tử hay nhất với đa dạng về chủ đề và phong cách nghệ thuật khác nhau. Các bạn chia sẻ để chon bài thơ yêu thích nhé ! Đời Phiêu Lãng Mây trắng ngang trời bay vẩn vơ Đời anh lưu lạc tự bao giờ Đi đi… đi mãi nơi vô định Tìm cái phi thường cái ước mơ Ở chốn xa xôi em có hay Nắng mưa đã trải biết bao ngày Nụ cười ý vị như mai mỉa Mỉa cái nhân tình lúc đổi thay Trên đời gió bụi, anh lang thang Bụng đói như cào lạnh khớp răng Không có nhà ai cho nghỉ bước Vì anh là kẻ chẳng giàu sang Ban đêm anh ngủ túp lều tranh Chỗ tạm dừng chân khách bộ hành Đến sáng hôm sau anh cất bước Ra đi với cái mộng chưa thành. Đây thôn Vĩ Dạ Đây thôn Vĩ Dạ Sao anh không về chơi thôn Vĩ? Nhìn nắng hàng cau nắng mới lên. Vườn ai mướt quá xanh như ngọc Lá trúc che ngang mặt chữ điền. Gió theo lối gió, mây đường mây, Dòng nước buồn thiu, hoa bắp lay... Thuyền ai đậu bến sông trăng đó, Có chở trăng về kịp tối nay? Mơ khách đường xa, khách đường xa Áo em trắng quá nhìn không ra... Ở đây sương khói mờ nhân ảnh Ai biết tình ai có đậm đà? Ai cũng biết rằng Hàn Mặc Tử là người có số phận không may mắn. Từ nhỏ khi sinh ra đã ốm yếu, gầy gò còn bị mắc bệnh phong. Thời bấy giờ không có thuốc chữa, mang trong mình căn bệnh quái ác nên đi đến đâu cũng bị hắt hủi. Ông học ở Huế nhưng phải vào nhà thương ở Quy Nhơn để sống vì căn bệnh này và chết ở đó. Chính vì vậy, tác phẩm Đây thôn Vĩ Dạ là một tác phẩm ẩn chứa biết bao tình cảm nhớ thương quê hương của ông, xứ Huế mộng mơ như quê hương thứ hai của ông. Ngay đầu bài thơ là một lời trách mắng nhẹ nhàng “Sao anh không về thăm thôn Vĩ” ngắm nhìn hàng cau xinh đẹp đang vươn mình trong nắng mai. Lời trách yêu của cô gái sao mà mà mượt mà, hơn cả dỗi hờn đến vậy. Chưa dừng lại ở đó, tác giả lại miêu tả cảnh quan xinh đẹp của quê hương với vườn rau xanh mướt, lá trúc che ngang khuôn mặt ai đó. Nhưng quan trọng nhất là nhà thơ đang nhớ về cô gái mà mình thầm yêu trộm nhớ. Hình ảnh cô mờ ảo trong làn sương khiến anh nhìn không ra. Tác giả tự hỏi không biết cô gái có còn nhớ đến thi sĩ không, tình cảm có còn đậm đà không. Sầu Vạn Cổ Lòng ta sầu thảm hơn mùa lạnh, Hơn hết u buồn của nước mây, Của những tình duyên thương lở dở, Của lời rên siết gió heo may. Cho ta nhận lấy không đềm đáp, Ơn trọng thiêng liêng xuống bởi trời, Bằng tiếng kêu gài say chếnh choáng, Bằng tim, bằng phổi nóng như sôi. Và sóng buồn dâng ngập cả hồn, Lan tràn đến bến mộng tân hôn. Khóe cười nức nở nơi đầu miệng, Là nghĩa, trời ơi, nghĩa héo hon. Mùa xuân chín Một trong những tác phẩm nổi tiếng của Hàn Mặc Tử Trong làn nắng ửng khói mơ tan, Đôi mái nhà tranh lấm tấm vàng. Sột soạt gió trêu tà áo biếc, Trên giàn thiên lý. Bóng xuân sang. Sóng cỏ xanh tươi gợn tới trời Bao cô thôn nữ hát trên đồi; - Ngày mai trong đám xuân xanh ấy, Có kẻ theo chồng bỏ cuộc chơi... Tiếng ca vắt vẻo lưng chừng núi, Hổn hển như lời của nước mây, Thầm thĩ với ai ngồi dưới trúc, Nghe ra ý vị và thơ ngây... Khách xa gặp lúc mùa xuân chín, Lòng trí bâng khuâng sực nhớ làng - “Chị ấy, năm nay còn gánh thóc Dọc bờ sông trắng nắng chang chang?” Tiếp tục đề tài miêu tả quê hương, trong "Mùa xuân chín" chúng ta nghe tựa đề cũng thấy nhẹ nhàng, ngọt ngào biết bao. Đó là một bức tranh về mùa xuân thôn quê thật thanh mình. Sự chuyển mình của không gian đang len lỏi qua từng cảnh vật như làn nắng nhẹ, khói mơ như hư hư thực thực. Mái tranh nghèo lấm tâm hoa thiên lý đưa khoảng khắc mùa xuân đến nhẹ nhàng và thân thương. Vạn vật đều mang hơi thở sức sống của mùa xuân, tiếng hát đón xuân của cô thiếu nữ đầy tình tứ nhưng cũng có chút tiếc nuối vì ngày mai có kẻ theo chồng bỏ cuộc chơi. Nhịp thời gian của mùa xuân lại bắt đâu tăng tốc và đều đều hơn với các cụm từ như hổn hển" "thì thầm" với nhau đầy ý vị, thân thương "Khách xa gặp lúc mùa xuân chín Lòng trí bâng khuâng sực nhớ làng Chị ấy năm nay còn gánh thóc Dọc bờ sông trắng nắng chang chang" Mùa xuân đã không còn thơ mộng nữa mà đã là mùa xuân chín. Tâm trạng của tác giả lại mang nỗi buồn khó tả, băn khoăn về thân phận người con gái không biết cuộc sống bây giờ ra sao. Chủ thể từ thôn nữ đã chuyển sang “chị ấy” như sự biến đổi về trách nhiệm của người phụ nữ đã trở thành người vợ, người mẹ đầy vất vả. Mùa xuân chín bài thơ nhẹ nhàng, giản dị được Thecoth chọn lọc tinh tế thể hiện nối nhớ quê mênh mang của nhà thơ. Những Giọt Lệ Trời hỡi, bao giờ tôi chết đi? Bao giờ tôi hết được yêu vì, Bao giờ mặt nhật tan thành máu Và khối lòng tôi cứng tựa si? Họ đã xa rồi khôn níu lại, Lòng thương chưa đã, mến chưa bưa… Người đi, một nửa hồn tôi mất, Một nửa hồn tôi bỗng dại khờ. Tôi vẫn còn đây hay ở đâu? Ai đem tôi bỏ dưới trời sâu? Sao bông phượng nở trong màu huyết, Nhỏ xuống lòng tôi những giọt châu? Những giọt lệ - một trong những bài thơ hay của ông THE COTH - Top sản phẩm bán chạy -31% Kích thướt S M L XL 2XL -31% Kích thướt S M L XL 2XL -31% Kích thướt S M L XL 2XL -31% Kích thướt S M L XL 2XL -31% Kích thướt S M L XL 2XL -31% Kích thướt S M L XL 2XL Đêm khuya ở nhà quê Lều tranh lạnh lẽo mấy canh thâu, Lạnh cỏ cây trời lạnh đến đâu... Hé cửa nhìn trăng, trăng tái mặt, Gài then thắp nến, nến rơi châu. Chiêm bao bóng lẩn Dao Trì động, Mường tượng hồn chơi thệ thuỷ cầm. Năm ngón đường tơ ngồi dậy bấm, Gió quên than thở dế quên sầu. Thơ Hàn Mặc Tử luôn đau đáu nỗi nhớ quê hương vô cùng đau xót, quạnh quẽ. Khi tác giả đang phải ở trong căn nhà thương thì chợt nhớ về quê hương, nhìn qua song cửa sổ để nhớ về một thời xưa. Trong bài thơ Đêmm khuya ở nhà quê được mở đầu bằng một khung cảnh vô cùng lạnh lẽo. Lều tranh cô đơn giữa không gian tĩnh mịch. Có lẽ đây là giai đoạn tác giả phải sống xa cộng đồng, bị hắt hủi không ai dám đến gần. Ngay cả cây cỏ cũng lạnh tê tái. Ánh trăng qua cửa sổ tái mặt, tác giả lặng lẽ trở vào lều, thắp ngọn lửa mong có hơi ấm vậy mà nến cũng rơi châu. Nghệ thuật nhân hóa “Trăng tái mặt – nến rơi châu” càng làm cho khung cảnh u buồn theo tâm trạng của nhà thơ. Chìm vào giấc ngủ, nhà thơ nhớ lạ thời Dao Trì động, mơ về thời chơi thủy cầm vui bẻ năm nào. Những lúc như vậy thì quên sầu, nhờ vần thơ tiếng nhạc làm cho cuộc sống thêm sinh động hơn. Đêm khuya là lúc tâm trạng của con người thương rơi vào trạng thái buồn đau nhất. 3. Tuyển tập thơ Hàn Mặc Tử về trăng nổi tiếng Hàn Mạc Tử được biết đến với phong các thơ rất buồn, sầu cảm. Có lẽ nó xuất phát từ việc ông là người hẩm hiu, mắc bệnh phong nên bị người đời hắt hủi, những năm cuối đời phải sống ở trại thương Quy Nhơn và chết ở đó. Trong những ngày cô đơn thì thì ngoài làm thơ thì ông chỉ có thể làm bạn cùng với ánh trăng. Các tác phẩm của ông rất tiêu biểu như Đà Lạt trăng mờ, Trăng vàng trăng ngọc, Uống trăng, Đánh lừa, Huyền ảo, Ưng trăng… Thơ về trăng của Hàn Mặc Tử Một Miệng Trăng Cả miệng ta trăng là trăngCả lòng ta vô số gái hồng nhanTa nhả ra đây một nàngCho mây lặng lờ, cho nước ngất ngâyCho vì sao rụng xuống mái rừng sayGió thổi rào rào như lá đổSuối gì trong trắng vẫn đồng trinhBóng ai theo dõi bóng mìnhBóng nàng yêu tinhNhịp cười như tiếng vỡ pha lê Thưa tôi không dám say mêMột mai tôi chết bên khe Ngọc TuyềnBây giờ tôi dại, tôi điênChấp tay tôi lạy cả miền không gianHẹn tôi tảng sáng đi tìm mộngMộng còn lưởng vưởng bến xa mơTiếng gà gáy rung trăng đầu hạTôi hoảng hồn lên, giận sững sờ. Uống Trăng Ta căm với tiếng reo khôTa buồn với liễu bên hồ ngẩn ngơNgông cuồng đi hái vần thơYêu đương, rót nước để chờ trăng lênBóng Hằng trong chén nằm nghiêngLả lơi, tắm mát, làm duyên gợi tìnhSóng xao mặt nước rung rinhLòng ta khát miếng chung tình từ lâuUống đi cho đỡ khô hầuUống đi cho bớt cái sầu mênh mangCó ai nuốt ảnh trăng vàngCó ai nuốt cả bóng nàng Tiên NgaĐã thèm cái giấc mơ hoa Đêm Trăng Bữa ni sáng tỏ bóng HằngThử xem thiên hạ ai bằng ta khôngThảnh thơi lầu mát ngồi trôngMuôn vàn tâm sự một dòng nao naoCàng lên, càng tỏ, càng caoTrăng ơi hãy ghé động đào xem hoaHữu tình ta lại gặp taĐêm nay mới thấy đậm đà khuôn thiênMà sao ngậm miệng làm duyênĐã nhiều căn dặn nỗi niềm tóc tơMà sao trăng khéo hững hờVì trăng ta phải ngồi chờ suốt đêmMuốn bay lên tận cung thiềmKéo vầng trăng xuống kết duyên châu trần. Trăng trong thơ Hàn Mặc Tử Vầng Trăng Hãy nâng lên và nâng lên chút nữaSóng thơm tho như ánh ngọc hừng cao quá và căng lên dữ quá,Dồn qua mau cho lún mức hư không. Đã trong rồi và thanh tao đến tớtBao nhiêu tơ chuyển được tiếng thơ êm hơn đừng cho xanh lờn lợt,Em so le và nguyên vẹn giữa đêm nay. Lạy Chúa tôi, vầng trăng cao giá lắmXin ban ơn bằng cách sáng thêm lênÁnh thêm lên cho không gian rất đẫmLinh hồn thơ mát rợn với hương nguyền. Ưng Trăng Tôi ngâm thơ trăng thơ trăngKhông ngờ gió mát phăng phăng bay xanh đậu bức tranh đề,Bông thơm hội ý bên lề chờ ca nhẹ thỡn chưa vồng,Bởi chưng huyền ảo còn lồng hương đày khí hậu còn nguyên,Không ai chạm tới mà đền sao ưng quá! Tôi ưng nàng,Nàng xa xa lắm, ơi nàng Trăng ơi! Đà Lạt Trăng Mờ Đây phút thiêng liêng đã khởi đầu,Trời mơ trong cảnh thật huyền sao đắm đuối trong sương nhạt,Như đón từ xa một ý thơ. Ai hãy làm thinh chớ nói nhiều,Để nghe dưới đáy nước hồ nghe tơ liễu run trong gió,Và để xem trời giải nghĩa yêu. Hàng thông lấp loáng đứng trong im,Cành lá in như đã lặng thực làm sao phân biệt được?Sông Ngân Hà nổi giữa màn đêm. Cả trời say nhuộm một màu trăng,Và cả lòng tôi chẳng nói một tiếng gì nghe động chạm,Dẫu là tiếng vỡ của sao băng! Đà Lạt trăng mờ của Hàn Mặc Tử là một trong những bài thơ thuộc hàng tuyệt phẩm thi ca mà tác giả để lại trong đời. Một bài thơ hội tụ đủ các yếu tố Trăng, nước hồ, sương nhạt, ý thơ, tơ liễu, hàng thông, Ngân hà, sao băng... hòa vào nhau tạo nên một đặc trưng không thể lẫn vào đâu được của Đà Lạt. Thành phố Đà Lạt chỉ một lần đặt chân đến thôi cũng không muốn về nữa. Cảnh trời đất và không khí tại đây, khi ở độ cao vô cùng thích thú. Nhất là nhìn khung cảnh về đêm như một bức tranh ánh sáng huyền ảo. Nhưng chỉ dưới con mắt của nhà thơ mới “lột tả hết” “cái thần, cái hồn” kiêu sa trong ánh trăng mờ ảo xứ “sông Ngân Hà nổi giữa màn đêm”. Mở đầu bài thơ tác giả khẳng định được ở Đà Lạt một đêm là một diễm phúc, trong đêm lạnh tiếng nhạc thông xa của xứ sở lắm hoa nhiều thác này sẽ ru hồn người vào cõi thiên thai. Đừng bao giờ quên thưởng thức sắc vàng của Mimôza, nét lung linh của những hàng Phượng tím, nét diễm kiều của những lúm địa lan, hay sắc hồng của những khám Hoa Anh Đào. Đà Lạt thực sự là một cõi huyền mơ được con người lên thiên đường của sắc đẹp. Đến với Đà Lạt du khách sẽ cảm nhận được không khí se lạnh khi về đêm, nhưng nó giúp con người cởi bỏ mọi u sầu, vướng bận của thời gian và công việc, của toan tính mà được tắm mình trong không gian đầy hương hoa. Tâm hồn thả theo gió được thoải mái nhất, rũ bỏ những điều làm chúng ta bận lòng. Còn gì thú vị hơn khi trời Đà Lạt ở trong tầm mắt của bạn. Đêm trăng buồn Sáng Trăng Vui thay cảnh sáng trăngÁi tình bắt đầu căngHoa thơm thì nín lặngHương thơm thì bay layEm tôi thì hổn hểnÁo xiêm lấm tấm vàngEm tôi đã hiểu chưaĐó là khúc tình caNâng theo hơi thở nhẹỞ trên làn dây tơCủa lòng em rộn rãKhi mới học đòi mơĐêm nay trăng đúng tuổiNăm nay em dậy thìLàm sao không quyến luyếnHoa gió đã tình siEm tôi còn ngẫm nghĩChưa thấy nói năng chi… Trăng Vàng Trăng Ngọc Trăng! Trăng! Trăng! Là Trăng, Trăng Trăng!Ai mua trăng tôi bán trăng choKhông bán đoàn viên, ước hẹn hò…Bao giờ đậu trạng vinh quy đãAnh lại đây tôi thối chữ thơ. Không, Không, Không! Tôi chẳng bán hồn giả đò chơi, anh tưởng rằngTôi nói thiệt, là anh dại quáTrăng Vàng Trăng Ngọc bán sao đang. Trăng! Trăng! Trăng! Là Trăng, Trăng, Trăng!Trăng sáng trăng sáng khắp mọi nơiTôi đang cầu nguyện cho trăng tôiTôi lần cho trăng một tràng chuỗiTrăng mới là Trăng của Rạng NgờiTrăng! Trăng! Trăng! Là Trăng, Trăng, Trăng! Trăng là chủ đề quen thuộc của thơ ca. Ai ai cũng yêu quý trăng, nâng niu nó vì nó ở trên cao lồng lộng, soi sáng muôn nơi. Nhưng cái Hàn Mặc Tử khiến ta phải ngạc nhiên đó chính là mở đầu bài thơi đã Trăng trăng… Ai mua – tôi bán. Ô hay cái nhà ông này, trăng là của thiên nhiên chứ ai lấy được xuống đất mà bán. Có lẽ đó là câu cảm thán mà ai cũng ngạc nhiên thốt lên. Nhưng điệp khúc bán trăng liên tục ngân lên bằng việc lặp đi lặp lại từ Trăng 6-7 lần, ông chỉ giữ lại tình nghĩa đoàn viên mà thôi. Nhưng đọc sang khổ tiếp theo thì thấy nhà thơ lại quay ngoắt 180 độ. Vừa rao bán Trăng rất nhiệt tình giờ lại Không, không, không! Tôi chẳng bán hòn Trăng!”.Lý do là Vì “Trăng Vàng Trăng Ngọc bán sao đang”. Trăng là biểu tượng của cái đẹp, của tất cả mọi người để nâng niu sao có thể bán được. Cả bài thơ là một tình cảm ân nặng nghĩa tình của nhà thơ với trăng, đó là sự tôn thờ của ông nhưng lại kết thúc bằng một nỗi niềm day dứt sợ Trăng biết mất. Mở đầu và kết thúc cùng là Trăng nhưng ý nghĩa thì khác nhau. Kết thúc như muốn giữ lại trăng cho riêng mình. Cái hay của tác phẩm này là chất chứa ngôn ngữ đối thoại, chân thận pha trộn nhiều cảm xúc. Cách thể hiện đa dạng vừa khẳng định vừa phủ định thể hiện đúng chất một “nhà thơ điên”. Ngủ Với Trăng Ta không nhấp rượuMà lòng ta sayVì lòng nao nức muốnGhì lấy đám mây bayTé ra ta vốn làm thi sĩKhát khao trăng gió mà không hayTa đi bắt nắng ngừng, nắng reo, nắng cháy,Trên sóng cành, sóng áo cô gì má đỏ hây hâyTa rình nghe niềm ý bâng khuâng trong gió lảngVới là hơi thở nồng nàn của tuổi thơ ngâyGió nâng khúc hát lên cao vútVần thơ uốn éo lách rừng mâyTa hiểu ta rồi, trong một phútLời tình chơi vơi giữa sương bayTiếng vàng rơi xuống giếngTrăng vàng ôm bờ aoGió vàng đang xao xuyếnÁo vàng bởi chị chưa chồng đã mặc đi đêmTheo tôi đến suối xa miềnCõi thơ, cõi mộng, cõi niềm yêu đươngMây trôi lơ lửng trên dòng nướcĐôi tay vốc uống quên lạnh lùngNgả nghiêng đồi cao bọc trăng ngủĐầy mình lốm đốm những hào quang. Say Trăng Ta khạc hồn ra ngoài cửa miệngCho bay lên hí hửng với ngàn khơiỞ trên kia, có một ngườiNgồi bên sông Ngân giặt lụa chơiNước hoá thành trăng, trăng ra nướcLụa là ướt đẫm cả trăng thơmNgười trăng ăn vận toàn trăng cảGò má riêng thôi lại đỏ hườmTa hẵng đưa tay choàng trăng đãMơ trăng ta lượm tơ trăng rơiTrăng vướng lên cành lên mái tóc cô ơi,Hãy đứng yên tôi gỡ cho rồi cô điThong thả cô điTrăng tan ra bọt lấy gì tôi thươngTối nay trăng ở khắp phươngThảy đều nao nức khóc nường vu quiSay! Say lảo đảo cả trời thơGió rít tầng cao trăng ngả ngửaVỡ tan thành vũng đọng vàng khôTa nằm trong vũng trăng đêm ấySáng dậy điên cuồng mửa máu ra. Say trong ánh trăng Rượt Trăng Ha ha! Ta đuổi theo trăngTa đuổi theo trăngTrăng bay lả tả trên cành vàngTới đây là nơi tôi được gặp nàngRủ rê, rủ rê hai đứa tôi vào rừng hoangTôi lượm lá trắng làm chiếu trảiChúng tôi kê đầu trên khối sao băngChúng tôi soi chuyện bằng hơi thởDần dần hao cỏ biến ra thơChúng tôi lại là người của ước mơKhông xác thịt chỉ là linh hồn đang mộngChao ôi! Chúng tôi rú lên vì kinh độngVì trăng ghen, trăng ngã, trăng rụng xuống mình hai tôi. Hoảng lên nhưng lại cả cườiTôi toan níu áo nàng thời theo trăngHô hô! Ta đuổi theo trăng! Ta đuổi theo trăng!Trăng! Trăng! Trăng! Trăng!Thả nàng ra, thôi thả nàng raHãy buông nàng xuống cho ta ẵm bồng Đố trăng trăng chạy đàng trờiTôi rú một tiếng trăng rơi tức thì …. Trăng Tự Tử Lòng giếng lạnh! Lòng giếng lạnhSao chẳng một ai hayNghe nói mùa thu náu ở chỗ nàyTất cả âm dương đều tụ họpVà ta ưng mây ngừng lại ở nơi đâyĐể nghe, à để ngheBao giờ bí mật đêm thời loạnBao giọng buồn thương gió đã thềBao lời ai oán của si mêMà trai gái tự tình bên miệng giếngMiệng giếng há raNuốt ực bao laNuốt vì sao rơi rụngLoạn rồi! Loạn rồi, ôi giếng loạnTa hoảng hồn, hoảng vía, ta hoảng điênNhảy ùm xuống giếng vớt trăng lên. Chơi Trên Trăng ITôi đi trong áng sương mờTìm con trăng lạc ngoài bờ bến kiaXứ yêu bát ngát tôi lìaDò xem ý tứ ban khuya tôi liều… Tôi gò mây lại Tôi kìm sao bayGió nào tràn ngập xứ nàyVà tràn ngập cả những ngày xa xôiKhông trào nước mắt không thê thảmTôi doạ không gian rủa tới cùngTôi khát vô cùngTôi riết thời gian trong nắm tayTôi vò tiếc mến như vo lụaCất tiếng cười dòn xao động vùng mâyTôi nhập hồn tôi trong khúc hátĐể nhờ không khí đấy trăng lênĐể nghe miếng nhạc nghê thường trổiĐể hớp tình anh của nguyệt cầuVà để thoát ly ngoài thế giớiĐể cười để trửng để yêu nhauLên chơi cung quế lần đầuÔi phép lạ…Ôi nhiệm màuVườn tiên sáng láng như lòng người thương Thuyền ai đậu bến sông trăng đó II Ta bay lên! Ta bay lên!Gió tiễn đưa ta tới nguyệt thiềmTa ở trên cao nhìn trở xuốngLâng lâng mây khói quyện trăng đêm Ta gặp nàng Trăng ở suối TrăngNỗi lòng ta mở lẹ như phăngSáng trưng sáng cả vùng tiên độngTa ngắm hồn ta dáng trẻ măng Thơ ta vọt bắn thơm phưng phứtVô số màu tươi chảy lặng lờLời đẹp thôi miên người đẹp lạTa cười khanh khách điệu tơ mơ Nàng Trăng! Hãy mớm xuống hồn taSức nóng trong hơi của ngọc ngàSức khoẻ bay lan vườn ngự uyểnNụ cười ta nở ngọt như hoa…. Một Miệng Trăng Hàn Mặc TửCả miệng ta trăng là trăngCả lòng ta vô số gái hồng nhanTa nhả ra đây một nàngCho mây lặng lờ, cho nước ngất ngâyCho vì sao rụng xuống mái rừng sayGió thổi rào rào như lá đổSuối gì trong trắng vẫn đồng trinhBóng ai theo dõi bóng mìnhBóng nàng yêu tinhNhịp cười như tiếng vỡ pha lê Thưa tôi không dám say mêMột mai tôi chết bên khe Ngọc TuyềnBây giờ tôi dại, tôi điênChấp tay tôi lạy cả miền không gianHẹn tôi tảng sáng đi tìm mộngMộng còn lưởng vưởng bến xa mơTiếng gà gáy rung trăng đầu hạTôi hoảng hồn lên, giận sững sờ. Hàn Mặc Tử không nhìn trăng như những nhà thơ cổ điển và những nhà thơ mới. Trong thơ Hàn Mặc Tử, trăng không còn là trăng nữa. Bởi Hàn Mặc Tử không coi trăng như một hình ảnh cố định trên trời, mà Hàn Mặc Tử cho trăng như một người bạn thân thiết, trăng có tình cảm, có tâm tư để ông sẻ chia chia tâm sự mỗi ngày. Hi vọng, những bài thơ hay về trăng của Hàn Mặc Tử trên đây đã mang lại cho bạn nhiều xúc cảm khó phai. 4. CHÙM thơ Hàn Mặc Tử về tình yêu lãng mạn, đong đầy xúc cảm Đề tài về tình yêu cũng là chủ đề xuyên suốt trong sự nghiệp sáng tác của Hàn Mặc với nhiều tác phẩm để đời, được đông đảo bạn đọc yêu thích. Sau đây là một số bài thơ nổi tiếng của ông viết về đề tài tình yêu. Tương Tư Tương tư - một trong những bài thơ hay viết về đề tài tình yêu của "nhà thơ điên" Gió xuân đi khỏi bao giờ,Tấc xuân với tấm lòng thơ não mình, mình có nhớ nhung,Bao la non nước một vùng nước nhau từ thuở đào non,Biết nhau từ thuở trăng tròn, ai ôi!Hương thơm bay mất đi rồi,Mỗi lần hoa nở gây mùi yêu bao thấy mặt chán chường,Tỉnh ra hoảng hốt, hỏi nường, nường đâu!Sao trong giai tiết mà sầu,Rưng rưng nước mắt ai hầu lau cho? Mở miệng không ra, những nghẹn ngào,Tương tư sầu ấy cực làm sao!Nghe chim anh võ kêu buồn đáp,Thấy bóng đông quân tới biếng sững ngoài hiên mà tưởng tượng…Ngồi thừ trước án để chiêm cho hoa rụng bay tơi tả,Lẩm bẩm “Em ơi, khổ thế nào”! Bài thơ Tương Tư Hàn Mặc Tử, tác giả viết về sự tương tư nhớ người con gái. Đầu thơ là hỏi người con gái còn nhớ không những ngày đầu quen nhau, hỏi mình có nhớ nhung, nước non một vùng. Quen nhau từ thưở đào non, biết nhau từ thưở trăng tròn, hương thơm thì bay mất rồi, mỗi lần hoa nở lại gây mùi yêu đương. Xuân Như Ý Thần trí cao dâng đến chín trờiCung cầm rất lạ nỗi chơi vơiE khi mùi đạo là hương đứcĐớp mắt lên cho chí rụng rờiHào quang vây riết điềm chiêm baoChúa hiện ra trong điệu nhạc nàoĐầy rẫy no nê nguồn sáng lángRất nên trăng ngọc với vàng saoPhút giây hoan lạc ngớp vô songBờ bến thơ đây rộn gió lòngÝ đã nên sang, tình phải trọngCho mau! Lời nguyền nóng lên khôngChúa tôi, trên hết báu thanh xuânRất đã, rất no, ớn bội phầnLời đẹp cao rao muôn trượng cảĐây, xuân như ý, nguyện như rằm Cô Gái Đồng Trinh Cô gái đồng trinh - Hàn Mặc Tử Ôi cho ghê quá, ôi ghê quáCảm thấy hồn tôi ớn lạnh rồi Đêm qua trăng vướng trong cành trúcCô láng giềng bên chết thiệt rồiTrinh tiết vẫn còn nguyên vẹn mớiChưa hề âu yếm ở đầu môi. Xác cô thơm quá thơm hơn ngọcCả một mùa xuân đã hiện hìnhThinh sắc cơ hồ lưu luyến mãiChết rồi – xiêm áo trắng như tinh. Có tôi đây hồn phách tôi đâyTôi nhập vào trong xác thịt nàyCốt để dò xem tình ý lạTrong lòng bí mật ả thơ ngây Biết rồi, biết rồi! Thôi biết cảTé ra Nàng sắp sửa yêu taBao nhiêu mơ ước trong tim ấyNhư chực xuân về thổ lộ ra. Gái Quê Xuân trẻ, xuân non, xuân lịch sựTôi đều nhận thấy trên môi emLàn môi mong mỏng tươi như máuĐã khiến môi tôi mấp máy thèm Từ lúc tóc em bỏ trái đàoTới chừng cặp má đỏ au auTôi đều nhận thấy trong con mắtMột vẻ thơ ngây và ước ao Lớn lên, em đã biết làm duyênMỗi lúc gặp tôi che nón nghiêngNghe nói ba em chưa chịu nhậnCau trầu của khách láng giềng bên Mơ Duyên Non nước tâm tình rộng bốn phươngĐòi em làm Nhạc, tôi làm HươngĐêm nay đại yến Lâm Xuân CácĐiêu Thuyền đàn khúc Tề Tuyên Vương Xong rồi đôi ta qua Đào NguyênEm làm rượu ngọt, anh làm menTiên cô không đợi duyên mời mọcSay thôi gò má đỏ rần lên. Liêu Tây bây giờ đang chiêm baoBây giờ ly biệt đến phương naoƯớc chi ta hoá làm Lê ảnhĐể khóc thương nhau đến bạc đầu. Mơ được có người yêu bên cạnh Khóm Vi Lau Gió rủ nhau đi chốn cả rồiNhỏ to, câu chuyện, ô kìa coiTrong lau như có điều chi lạ,Hai bóng lung lay, thấy cọ mài…Chen chúc, bóng trăng dòm thiệt kĩHai cành lau siết vì yêu thươngCái Nàng năm ngoái không quay lạiNgồi nghỉ bên lau để vấn vươngÂm thầm, gió quyến mùi hương mấtĐể khóm vi lau đứng trẻn trơTừ trước say sưa tình quấn quýt,Lạnh lùng không nói tận bao giờ… Bẽn Lẽn Trăng nằm sóng soải trên cành liễuĐợi gió đông về để lả lơiHoa lá ngây tình không muốn độngLòng em hồi hộp, chị Hằng ơi Trong khóm vi vu rào rạt mãiTiếng lòng ai nói? Sao im đi?Ô kìa, bóng nguyệt trần truồng tắmLộ cái khuôn vàng dưới đáy khe Vô tình để gió hôn lên máBẽn lẽn làm sao lúc nửa đêmEm sợ lang quân em biết đượcNghi ngờ tới cái tiết trinh em. Thơ Hàn Mặc Tử đã đi vào lòng người bằng rất nhiều cảm xúc khác nhau. Trong thơ của ông chất chứa một nỗi buồn khó nói. Nỗi buồn của một con người không được sống tại quê hương của mình, nỗi buồn người luôn sống trong cô đơn. Nếu bạn yêu thơ của Hàn Mặc Tử hãy luôn dõi theo các bài viết của Thecoth nhé ! >>> Xem thêm CHỌN LỌC NHỮNG BÀI THƠ TÌNH ĐƠN PHƯƠNG ĐẪM NƯỚC MẮT THE COTH - Top sản phẩm bán chạy Kích thướt M L XL 2XL Kích thướt M L XL 2XL Kích thướt M L XL 2XL Kích thướt M L XL 2XL Kích thướt M L XL 2XL Kích thướt M L XL 2XL
Thơ Điên Hàn Mạc Tử ❤️️ Tuyển Tập Thơ Điên Trọn Bộ ✅Mang Đến Cho Ta Bao Cảm Xúc Đến Rợn Người. Đó Là Máu, Nước Mắt, Là Tiếng Khóc, Cơn Đau… Nguồn Gốc Tập Thơ ĐiênTuyển Tập Thơ Điên Trọn BộTập Thơ Điên Hàn Mạc TửThơ Điên Của Hàn Mạc TửBài Thơ Điên Nguồn Gốc Tập Thơ Điên Nếu Ai Yêu Thích Nhà Thơ Hàn Mạc Tử Chì Chắc Hẳn Đã Từng Nghe Qua Tập Thơ Có Tên Là ” Đau Thương”, hay còn gọi là ” Thơ Điên” nhiều người biết đến Nói đến Hàn Mặc Tử 1912 – 1940, là nói đến nhà thơ lạ nhất của phong trào Thơ Mới 1932 – 1945, người “cai trị Trường thơ Loạn của các nhà thơ Bình Định” 1. Nói đến thơ ông, người ta nhớ đến thơ Cổ điển trong Lệ Thanh thi tập, thơ Lãng mạn trong Gái quê…nhưng, hơn tất cả là nhớ đến Thơ Điên trong Đau thương. Cái tên có phần “giật gân” của Thơ Điên, ngay từ đầu đã có sức mê hoặc giới nghiên cứu. Người ta nghĩ ngay đến việc nhận diện bản chất của Điên và bản chất Thơ Điên. Không ít người đã yên chí với cách nghĩ đơn giản điên chỉ là một trạng thái bệnh lí đồng nghĩa với chứng loạn thần kinh, mà không thấy rằng còn có điên như một trạng thái sáng tạo. Đó là lúc cảm hứng đến như một cơn “sốc”, người làm thơ lâm vào một cơn sáng tạo như “lên đồng”. Ý thức tỉnh táo như mờ đi, lùi lại phía sau, nhường phần lớn quyền điều hành qui trình sáng tạo cho tiềm thức, vô thức. Trước hết, cần khẳng định Thơ Điên không phải là một phát minh mới về thể loại. Nó vẫn thuộc phạm trù Thơ Mới. Nhưng là một dạng thức Thơ Mới đặc biệt. 🌻 Ngoài Thơ Điên Hàn Mạc Tử 🌻 Đọc Thêm Thơ Xuân Diệu Hay Nhất Tham khảo Tuyển Tập Thơ Điên Trọn Bộ, những bài thơ hay trong tập thơ được chọn lọc sau đây ❣️ Nhắc đến Hàn Mặc Tử, chúng ta không thể quên nhắc đến tập Thơ Điên nổi tiếng được đông đảo dư luận chú ý đến. Đây là một tập thơ nổi bật cho phong cách thơ của ông. Đọc thơ, ta dễ dàng cảm nhận được một thế giới thơ đầy cảm xúc bí ẩn, thu hút người đọc mạnh mẽ. ❣️ Tập đau thương Thơ Điên của Hàn Mặc Tử gồm ba phần hương thơm, mật đắng và máu cuồng & hồn điên, 2 phần đầu gồm những tứ thơ nhẹ nhàng, lãng mạn, nhưng cho tới phần 3 thì đã chất đầy những nỗi đau và thấm đậm màu sắc tôn giáo, khó hiểu Phần 1 Hương thơmPhần 2 Mật đắngPhần 3 Máu cuồng Và Hồn điênĐà Lạt trăng mờ 1Tối tân hôn1Huyền ảoMùa xuân chín 18Thi sĩ ChàmMơ hoaSáng trăngSay nắngThời gianBắt chướcCao hứngChuỗi cườiĐây thôn Vĩ Dạ 26Ghen1Lưu luyến IITrăng vàng trăng ngọcNhững giọt lệ 1Cuối thuThao thứcHãy nhập hồn emKhói hương tanĐôi ta2Sầu vạn cổMuôn năm sầu thảmDấu tíchGửi anhTrường tương tưHồn là aiBiển hồn taSáng lángNgủ với trăngSay trăng3Rượt trăngTrăng tự tửChơi trên trăngMột miệng trăngRướm máuTrút linh hồnƯớc aoCô liêuNgười ngọc 2Cô gái đồng trinh4Ngoài vũ trụ 🌻 Ngoài Thơ Điên Hàn Mạc Tử 🌻 Tham khảo Thơ Xuân Diệu Về Tình Yêu Lãng Mạn Tập Thơ Điên Hàn Mạc Tử Cùng tìm hiểu Tập Thơ Điên Hàn Mạc Tử được mọi người yêu thích Đà Lạt Trăng Mờ Đây phút thiêng liêng đã khởi đầu,Trời mơ trong cảnh thật huyền sao đắm đuối trong sương nhạt,Như đón từ xa một ý thơ. Ai hãy làm thinh chớ nói nhiều,Để nghe dưới đáy nước hồ nghe tơ liễu run trong gió,Và để xem trời giải nghĩa yêu. Hàng thông lấp loáng đứng trong im,Cành lá in như đã lặng thực làm sao phân biệt được?Sông Ngân Hà nổi giữa màn đêm. Cả trời say nhuộm một màu trăng,Và cả lòng tôi chẳng nói một tiếng gì nghe động chạm,Dẫu là tiếng vỡ của sao băng! Mùa Xuân Chín Trong làn nắng ửng khói mơ tan,Đôi mái nhà tranh lấm tấm soạt gió trêu tà áo biếc,Trên giàn thiên lý – Bóng xuân sang. Sóng cỏ xanh tươi gợn tới trờiBao cô thôn nữ hát trên đồi;– Ngày mai trong đám xuân xanh ấy,Có kẻ theo chồng bỏ cuộc chơi. Tiếng ca vắt vẻo lưng chừng núi,Hổn hển như lời của nước mây,Thầm thì với ai ngồi dưới trúc,Nghe ra ý vị và thơ ngây. Khách xa gặp lúc mùa xuân chín,Cảnh trí bâng khuâng sực nhớ làng– “Chị ấy, năm nay còn gánh thócDọc bờ sông trắng nắng chang chang?” Đây Thôn Vĩ Dạ Sao anh không về chơi thôn Vĩ?Nhìn nắng hàng cau nắng mới ai mướt quá xanh như ngọcLá trúc che ngang mặt chữ điền. Gió theo lối gió, mây đường mây,Dòng nước buồn thiu, hoa bắp lay…Thuyền ai đậu bến sông Trăng đó,Có chở trăng về kịp tối nay? Mơ khách đường xa, khách đường xaÁo em trắng quá nhìn không ra…Ở đây sương khói mờ nhân ảnhAi biết tình ai có đậm đà? 🌻 Ngoài Thơ Điên Hàn Mạc Tử 🌻 Tìm hiểu về Xuân Diệu Huy Cận Hay Thơ Điên Của Hàn Mạc Tử Đừng bỏ lỡ tập Thơ Điên Của Hàn Mạc Tử mang nhiều giá trị nhân văn sâu sắc Trăng Vàng Trăng Ngọc Trăng! Trăng! Trăng! Là Trăng, Trăng Trăng!Ai mua trăng tôi bán trăng choKhông bán đoàn viên, ước hẹn hò…Bao giờ đậu trạng vinh quy đãAnh lại đây tôi thối chữ thơ. Không, Không, Không! Tôi chẳng bán hồn giả đò chơi, anh tưởng rằngTôi nói thiệt, là anh dại quáTrăng Vàng Trăng Ngọc bán sao đang. Trăng! Trăng! Trăng! Là Trăng, Trăng, Trăng!Trăng sáng trăng sáng khắp mọi nơiTôi đang cầu nguyện cho trăng tôiTôi lần cho trăng một tràng chuỗiTrăng mới là Trăng của Rạng NgờiTrăng! Trăng! Trăng! Là Trăng, Trăng, Trăng! Ghen Ta ném mình đi theo gió trăngLòng ta tản khắp bốn phương trờiCửu trùng là chốn xa xôi lạChim én làm sao bay đến nơi? Chiếc tàu chở cả một đêm trăngMuôn ánh sao ngời chói thẳng băngMuôn sợi hương trầm bay bối rốiMuôn vàn thần thánh sống cao sang. Giây phút ôi chao! Nguồn cực tôi ghen hết thú vô biênAi cho châu báu cho thinh sắcMiệng lưỡi khô khan, hết cả thèm. 🌻 Ngoài Thơ Điên Hàn Mạc Tử 🌻 Xem thêm Thơ Về Mùa Xuân Của Xuân Diệu Hay Nhất Bài Thơ Điên Tập Thơ Điên của nhà thơ Hàn Mạc Tử nổi tiếng được nhiều người biết đến Những Giọt Lệ Hàn Mạc Tử Trời hỡi, bao giờ tôi chết đi?Bao giờ tôi hết được yêu vì,Bao giờ mặt nhật tan thành máuVà khối lòng tôi cứng tựa si? Họ đã xa rồi khôn níu lại,Lòng thương chưa đã, mến chưa bưa…Người đi, một nửa hồn tôi mất,Một nửa hồn tôi bỗng dại khờ. Tôi vẫn còn đây hay ở đâu?Ai đem tôi bỏ dưới trời sâu?Sao bông phượng nở trong màu huyết,Nhỏ xuống lòng tôi những giọt châu? Cuối Thu Hàn Mạc Tử Lụa trời ai dệt với ai căng,Ai thả chim bay đến Quảng Hàn,Và ai gánh máu đi trên tuyết,Mảnh áo da cừu ngắm nở nang. Mây vẽ hằng hà sa số lệ,Là nguồn ly biệt giữa cô không tô điểm nên sương khói,Trong cõi lòng tôi buổi chập chờn. Đây bãi cô liêu lạnh hững hờ,Với buồn phơn phớt, vắng trơ gì mảnh khảnh run cầm cập,Điềm báo thu vàng gầy xác xơ. Thu héo nấc thành những tiếng vì sao lạ mọc phương mô?Người thơ chưa thấy ra đời nhỉ?Trinh bạch ai chôn tận đáy mồ? Thao Thức Hàn Mạc Tử Lạnh quá ánh trăng không sáng mấyCho nên muôn dặm ở ngoài kiaEm đang mong mỏi, em đang nhớBứt rứt lòng em muốn trở về. Như xa xôi quá biết làm sao?Lấy trí tương tư đo được nào?Em mới vùng vằng em thở dốcTình thương trong dạ cứ xôn xao Thôi em chán quá, em buồn quáAnh của em giờ cười với ai?Nói những gì đâu tức tối dạ!Em hồ nghi mãi, giận không thôi. Lạnh quá ánh trăng không sáng mấyCho nên chăn chiếu vẫn so leNếu hay thương nhớ là thương nhớEm dại gì đâu. Ngủ thiếp đi. 🌻 Xem thêm Thơ Huy Cận Hay Nhất🌻
tho han mac tu tho dien